![]() |
Một họa phẩm xuất sắc của John Collier về Nàng |
Em vô cùng xa nhớ của anh!
Anh nhớ em cồn cào, nhớ từng cơn, từng cơn. Những cơn nhớ nó xé lòng anh, đau hơn cả khi bị đau ruột thừa. Từ ngày em đi, anh vẫn khoẻ. Con cũng khỏe và ngoan. Con học chăm lắm. Ai cũng nhắc em.
Riêng chim của chúng mình thì gầy xọp đi, ngay sau khi em cất cánh. Em đi rồi, còn ai chăm sóc chim của chúng mình đâu. Nhìn lông của chim chúng mình xơ xác, rối bù mà anh đau lòng. Nghe nó kêu mỗi đêm mà anh não ruột. Lông chim không còn được đen tuyền như ngày em ở nhà đâu. Cổ chim ngỏng lên, đầu chim móp lại.
Buồn quá em à. Khi rỗi, anh chăm chim, áp cậu ta vào đùi mà cho ăn, mà vuốt ve, mà nịnh nọt. Anh toàn nói "cậu phải gắng chịu, con mẹ đĩ lại sắp về rồi". Càng nghe anh nói cu cậu càng thổn thức, đầu cứ gật gà, gật gù. Anh không hiểu, cậu ta có đồng ý với anh không? Mỗi lần anh gọi tên em là y như rằng cậu ta nhỏm đầu dậy, cứ như là em sắp đi làm về không bằng. Nếu không nịnh cậu ta, chắc cu cậu sẽ không cho anh ngủ, chẳng cho anh ăn, không cho anh làm việc mất.
Huyền, bạn gái thân nhất của em vẫn hay sang nhà mình chơi. Sáng sáng, Huyền sang gọi chim dậy, cho chim của chúng mình tập thể dục và mát xa cho cậu ta. Huyền nâng chim lên, hạ chim xuống, xoa mình chim, gãi gãi đầu chim, vuốt ve miệng chim. Có hôm Huyền dùng thứ kem gì đó xoa lên mình chim. Chao ôi, cu cậu khoái hết lời, cứ ngỏng đầu lên mà nghe, mà ngóng, y như trẻ con hóng chuyện người lớn.
Phải nói Chim của chúng mình rất khoái Huyền. khi Huyền sang, cậu ta ngỏng cổ dậy ngay. Anh thấy sướng run người. Giống chim hình như nó nhậy cảm lắm, cứ thấy người đẹp là thích, cứ thấy ai chiều là sướng. Có lần đi chơi cùng cậu, gặp Oanh, người đẹp công ty, cậu cứ cuống cả lên, mổ lung tung. Còn khi gặp Hương, cậu ta nhổ bừa bãi ra.
Em vô cùng xa nhớ của anh!
Đợt tới thành phố tổ chức thi chim. Em thấy thế nào? Mình có nên vác chim của tụi mình đi thi hay không? Về kích cỡ thì đạt. Lông hơi xù, thì Huyền hứa đã có cách. Nếu em đồng ý, anh và Huyền sẽ chuẩn bị chu đáo, luyện tập cho cậu ta để đi thi được giải.
Thôi anh dừng bút đây. Có tiếng chuông. Chắc là Huyền đã tới. Tại sao anh biết ư? Vì chim đã ngỏng đầu lên và bắt đầu hót.
Hôn em ngàn lần!
_________________
(Ghi chú của người sưu tầm: Chim ở đây là con khướu, hai vợ chồng nhà ấy mua từ những ngày đầu mới làm quen).
P.G.M sưu tầm
http://xuandienhannom.blogspot.com/2014/01/thu-gian-cuoi-tuan-tran-cuoi-vo-bung.html
************************
Chuyện cười xhcn cuối tuần
Chuyện cười tẹt ga: DÊ THIẾN
Bộ trưởng Bộ giao thông Đinh La Hét thường hay vi hành trên xe buýt. Một hôm, Bộ trưởng thấy một thiếu nữ trẻ đẹp bồng trên tay một con dê, thỉnh thoảng lại âu yếm vuốt ve. Vốn là tay lãnh tử, Bộ trưởng Đinh La Hét buông tán tỉnh:
- Con dê này tốt số quá.
Cô gái mỉm cười. Bộ trưởng liền tán tới:
- Ước gì anh là con dê này nhỉ.
- Vậy anh thử kêu lên xem.
- Be…e…e…e
- Ồ đúng đấy. Nhưng anh biết em đưa dê này đi đâu không?
- Chắc là đi tiêm thuốc bổ
- Không, em đưa nó đi… thiến, lấy ngọc dương ngâm rượu!
- !!!
Mừng hụt
Sắp Tết, Tổng Lú đi thăm một số gia đình chính sách và hộ nghèo. Trong đó có gia đình cu Tý. Thấy bố mẹ vừa về đến ngõ, cu Tý chạy ra hớn hở khoe:
- Mẹ ơi! Sáng nay có bác Tổng bí thư mới đến nhà chơi. Bác tặng cho nhà mình một món quà và nói rằng: “Món quà của bác tuy nhỏ nhưng cũng đủ cho gia đình cháu dùng trong một năm”
Nghe thế, mẹ cu Tý mừng quýnh, hỏi ngay:
- Món quà gì thế con?
- Dạ, một quyển lịch!
Chuyện vui: Thực hiện nghị quyết Trung ương(Sưu tầm)
Nữ thư ký của Bí thư tỉnh ủy tỉnh H đã có chồng và cậu con trai 4 tuổi. Một lần, người giúp việc về quê, cô đưa con trai đi cùng đến cơ quan. Cô để cho cậu bé tha thẩn chơi hết phòng nọ đến phòng kia. Một lúc sực nhớ tới mẹ, cậu liền khóc mà đòi mọi người đi tìm. Mấy người nháy mắt với nhau rồi nói với cậu:
- Cháu lên phòng bác Bí thư tìm mẹ xem sao.
Cậu bé được mọi người chỉ cho phòng bác Bí thư tỉnh ủy, liền lon ton chạy vào. Vì cánh cửa khép hờ nên cậu vào được bên trong dễ dàng. Vừa vào thì cậu thấy bác Bí thư và mẹ cậu đang chơi trò gì đó rất lạ. Bác Bí thư cứ ôm lấy mẹ cậu mà đẩy liên hồi, mẹ thì hai tay chống vào cạnh bàn.
Thấy vui quá, cậu hỏi:
- Bác Bí thư ơi! bác đang làm gì đấy ạ?
Bác Bí thư thở phì phò trả lời:
- Bác và mẹ cháu đang thực hiện nghị quyết trung ương.
Đứa bé lại hỏi:
- Thực hiện nghị quyết trung ương để làm gì ạ?
Bác Bí thư trả lời tiếp:
- Để đẩy mạnh công nghiệp hoá hiện đại hoá, rồi tiến lên chủ nghĩa Cộng sản cháu ạ!
Nói rồi bác lại đẩy mạnh một cái cật lực.
Đến tối, khi về đến nhà, bố cậu bé hỏi:
- Con ngoan. Hôm nay theo mẹ đến cơ quan có được chơi trò gì hay không?
Cậu bé hí hửng kể:
- Con thấy mẹ và bác Bí thư chơi trò "thực hiện nghị quyết trung ương" hay lắm bố ạ!
Bố cậu ngạc nhiên:
- Trò ấy như thế nào?
Cậu bé hồn nhiên:
- Thì cũng như bố và mẹ hay chơi với nhau ấy!
Từ facebook của LS Nguyễn Văn Đài