Mỗi Ngày Một Chuyện
BAY TRÊN BÃO CÁT - CAO MỴ NHÂN
BAY TRÊN BÃO CÁT -
CAO MỴ NHÂN
Những
năm đầu thập niên 90 thế kỷ trước, khi tôi theo làn sóng HO ồ ạt tới Mỹ, tôi
rất lấy làm phấn khởi (nhưng nếu thêm 2 chữ hồ hởi, thì từ phấn khởi vừa viết ở
trên, sẽ thành ngôn ngữ việt cộng ngay) .
Các
cụ ta xưa có câu: " Khi thương thì trái ấu cũng tròn, trái bồ hòn cũng méo
".
Mình
đang ghét việt cộng quá, mình ghét luôn những chữ csvn hay dùng: phấn khởi, hồ
hởi vv... vừa nêu.
Hoá cho nên tôi "sợ quá" cái
điều lỡ nói một câu bên quê nhà, mà chỉ sau 30 - 4 - 1975 mới có, đại khái như
: phấn khởi, hồ hởi, đăng ký vv...
Nếu
gặp phe ta còn suy nghĩ một chút, thì họ chỉ nghe, rồi tìm hiểu chữ đó đúng hay
sai, không nói làm gì.
Gặp ngay quý vị đang giận csvn "
trào máu họng ", e có nước đứng im mà tạ lỗi sơ xuất đáng tiếc, là chưa
gột hết bùn lầy nước đọng bộ đội Trường Sơn.
Cuộc
"cách mạng chữ nghĩa" ngang phè mà ông tiến sĩ Bùi Hờm ở vncs vừa đây, đã xài
chữ Q sau mỗi cuối câu, tôi rất ghét và rất tức, là ai cho phép ông lạm dụng
chữ đầu của danh nghĩa Quốc Gia VN, Quân Lực VNCH, Quí hoá vv...của tôi sau cái
đuôi mỗi chữ xoàng xĩnh vncs vậy.
Đọc
tới đây thì anh cười mỉm rồi, là tôi luôn luôn viết sai chánh tả, như Quý thành
Quí chẳng hạn.
Nói
tới ngôn ngữ là bạo mồm lắm đấy, các cụ ta đã nói :
"
Chửi cha không bằng pha tiếng ".
Ố
la la, vì tôi thủa mới tới sân chơi dành cho lính HNPD này, ngay mấy bài đầu
tiên, tôi đã bị một "thực thể" nhận là huynh đệ chi binh VNCH bàn ra
tán vào, mách BBT, bảo rằng hãy thận trọng tôi, vì tôi đã xài 2 chữ "vĩ
đại" khi nhắc tới đoàn cố vấn Hoa Kỳ ở VNCH thời đó.
Ý
nói chữ "vĩ đại" kia chỉ bọn Trường Sơn mới dùng, tất nhiên nói tôi Trường Sơn, chu choa, đúng là chuyện kể
ngàn năm không hết qua danh nghĩa ta và địch.
Bấy
giờ, mùa hạ năm 2015, tôi phải nhờ Nhị Ca Lính Dù, là giới tác chiến chuyên
nghiệp hỗ trợ tinh thần "Chính nghĩa Quốc gia" cho tôi vững tâm chiến
đấu trên sa trường mạng.
Nghĩ
cho cùng thì nếu chúng ta chiến đấu trên mọi tình huống, mọi chiều hướng để
chuyển bại thành thắng, không gì bằng lòng nhiệt thành quả cảm, tính chân thật
của đạo làm người, lấy đại nghĩa thắng hung tàn, đem chí nhân giệt cường
bạo...toàn là kinh nghiệm máu xương của quý vị huynh đệ chi binh VNCH đấy.
Từ
buổi đọc mấy lời bàn ra tán vào đó, tôi đâm hoảng, như cánh chim buồn bay trên
bão cát, chỗ nào cũng thấy bụi bậm, tôi nghĩ tây phương họ đã đánh địch qua
hình ảnh ranh giới, chớ không lộn sòng tư cách được thua.
Trên
bình diện Chiến tranh Chính trị, giữ được lòng mình trong sáng, mã thượng, vẫn
hơn là tay đôi bẻ chữ nghĩa vỡ vụn thành một mớ bòng bong, vô cảm, chưa kể tới
yếu tố sai bét bè be.
Các
cụ ta xưa thường nói: "Chữ tác hoá chữ tộ".
Chủ
biên ... tôi, chuyên
học Hán tự, mà ông rất tôn trọng các tác giả cộng tác, quan Đồ Ngu chưa hề sửa
sai chữ nghĩa ai, ông tôn trọng đường lối chính kiến, hơn việc áp đặt tư cách
qua chữ nghĩa giản đơn.
Nhị
ca Lính Dù thấy tôi chưa yên tâm tiếp tục viết lách hồi ấy, kể từ mùa sen Huế
thịnh khai, ông bảo: "Chớ hoa sen ở giữa ao bùn kia, có phải vì mùi tanh
tưởi của bùn lầy, mà không dám thưởng lãm loài hoa quý đó sao?"
Có
chống cộng quyết liệt, thì cũng phải biết ngôn ngữ VN là dùng chung cho mọi
giới, không phải anh dùng rồi, tôi không được dùng nữa, nhưng phải dùng đúng
nơi, đúng chỗ.
Thí
dụ: Dinh thự hoành tráng, cơ ngơi thật là vĩ đại ...
Tôi
bây giờ, là lính VNCH, tôi đố người thơ đan cử ra cấp bậc quan quân đi từ thấp
lên cao coi thử?
Đây,
đây, xin thưa:
Binh
nhì, binh nhất
Hạ
sĩ, hạ sĩ nhất
Thượng
sĩ , Thượng sĩ nhất
Chuẩn
uý
Thiếu
uý, Trung uý , Đại uý
Thiếu
tá, Trung tá, Đại tá
Chuẩn
tướng
Thiếu
tướng, Trung tướng, Đại tướng.
OK,
vậy thì QL/VNCH đâu
có cái cấp hạ sĩ phó, thượng sĩ phó phải không?
Thế
nên , khi người ta xử dụng những từ ngữ đó, thì:
1/
Là giới không thuộc QL/VNCH, đôi khi việt cộng giả dạng mà không nghiên cứu.
2/
Là phe ta thích rỡn đùa. Thí dụ: phó thường dân, binh ba , hạ sĩ phó, thượng sĩ
phó ...vv
Nhưng
giả đùa thì cũng không nên, nó sẽ tự hạ giá trị mình trước, chứ chẳng ai vui vẻ hoan nghênh chuyện
châm chích lỗi thời đó cả.
Tuy
nhiên, qua "MỖI NGÀY MỘT CHUYỆN", tôi học được khá nhiều ngôn ngữ
thật lính chân chất, đồng thời khá nhiều những dở hơi, võ đoán của ai đâu trong
thiên hạ.
Nên
tôi bắt chước Chủ biên ... tôi, người theo đạo trung dung từ càn khôn vũ trụ,
nhân sinh ...là lắng nghe, chưa vội trả lời, bởi vì những câu chuyện dựa trên
căn bản không đúng sự thực, và không đủ lý luận, thì chỉ sai lạc, nông cạn mà
thôi.
CAO MỴ NHÂN (HNPD)
Bàn ra tán vào (0)
Các tin đã đăng
BAY TRÊN BÃO CÁT - CAO MỴ NHÂN
BAY TRÊN BÃO CÁT -
CAO MỴ NHÂN
Những
năm đầu thập niên 90 thế kỷ trước, khi tôi theo làn sóng HO ồ ạt tới Mỹ, tôi
rất lấy làm phấn khởi (nhưng nếu thêm 2 chữ hồ hởi, thì từ phấn khởi vừa viết ở
trên, sẽ thành ngôn ngữ việt cộng ngay) .
Các
cụ ta xưa có câu: " Khi thương thì trái ấu cũng tròn, trái bồ hòn cũng méo
".
Mình
đang ghét việt cộng quá, mình ghét luôn những chữ csvn hay dùng: phấn khởi, hồ
hởi vv... vừa nêu.
Hoá cho nên tôi "sợ quá" cái
điều lỡ nói một câu bên quê nhà, mà chỉ sau 30 - 4 - 1975 mới có, đại khái như
: phấn khởi, hồ hởi, đăng ký vv...
Nếu
gặp phe ta còn suy nghĩ một chút, thì họ chỉ nghe, rồi tìm hiểu chữ đó đúng hay
sai, không nói làm gì.
Gặp ngay quý vị đang giận csvn "
trào máu họng ", e có nước đứng im mà tạ lỗi sơ xuất đáng tiếc, là chưa
gột hết bùn lầy nước đọng bộ đội Trường Sơn.
Cuộc
"cách mạng chữ nghĩa" ngang phè mà ông tiến sĩ Bùi Hờm ở vncs vừa đây, đã xài
chữ Q sau mỗi cuối câu, tôi rất ghét và rất tức, là ai cho phép ông lạm dụng
chữ đầu của danh nghĩa Quốc Gia VN, Quân Lực VNCH, Quí hoá vv...của tôi sau cái
đuôi mỗi chữ xoàng xĩnh vncs vậy.
Đọc
tới đây thì anh cười mỉm rồi, là tôi luôn luôn viết sai chánh tả, như Quý thành
Quí chẳng hạn.
Nói
tới ngôn ngữ là bạo mồm lắm đấy, các cụ ta đã nói :
"
Chửi cha không bằng pha tiếng ".
Ố
la la, vì tôi thủa mới tới sân chơi dành cho lính HNPD này, ngay mấy bài đầu
tiên, tôi đã bị một "thực thể" nhận là huynh đệ chi binh VNCH bàn ra
tán vào, mách BBT, bảo rằng hãy thận trọng tôi, vì tôi đã xài 2 chữ "vĩ
đại" khi nhắc tới đoàn cố vấn Hoa Kỳ ở VNCH thời đó.
Ý
nói chữ "vĩ đại" kia chỉ bọn Trường Sơn mới dùng, tất nhiên nói tôi Trường Sơn, chu choa, đúng là chuyện kể
ngàn năm không hết qua danh nghĩa ta và địch.
Bấy
giờ, mùa hạ năm 2015, tôi phải nhờ Nhị Ca Lính Dù, là giới tác chiến chuyên
nghiệp hỗ trợ tinh thần "Chính nghĩa Quốc gia" cho tôi vững tâm chiến
đấu trên sa trường mạng.
Nghĩ
cho cùng thì nếu chúng ta chiến đấu trên mọi tình huống, mọi chiều hướng để
chuyển bại thành thắng, không gì bằng lòng nhiệt thành quả cảm, tính chân thật
của đạo làm người, lấy đại nghĩa thắng hung tàn, đem chí nhân giệt cường
bạo...toàn là kinh nghiệm máu xương của quý vị huynh đệ chi binh VNCH đấy.
Từ
buổi đọc mấy lời bàn ra tán vào đó, tôi đâm hoảng, như cánh chim buồn bay trên
bão cát, chỗ nào cũng thấy bụi bậm, tôi nghĩ tây phương họ đã đánh địch qua
hình ảnh ranh giới, chớ không lộn sòng tư cách được thua.
Trên
bình diện Chiến tranh Chính trị, giữ được lòng mình trong sáng, mã thượng, vẫn
hơn là tay đôi bẻ chữ nghĩa vỡ vụn thành một mớ bòng bong, vô cảm, chưa kể tới
yếu tố sai bét bè be.
Các
cụ ta xưa thường nói: "Chữ tác hoá chữ tộ".
Chủ
biên ... tôi, chuyên
học Hán tự, mà ông rất tôn trọng các tác giả cộng tác, quan Đồ Ngu chưa hề sửa
sai chữ nghĩa ai, ông tôn trọng đường lối chính kiến, hơn việc áp đặt tư cách
qua chữ nghĩa giản đơn.
Nhị
ca Lính Dù thấy tôi chưa yên tâm tiếp tục viết lách hồi ấy, kể từ mùa sen Huế
thịnh khai, ông bảo: "Chớ hoa sen ở giữa ao bùn kia, có phải vì mùi tanh
tưởi của bùn lầy, mà không dám thưởng lãm loài hoa quý đó sao?"
Có
chống cộng quyết liệt, thì cũng phải biết ngôn ngữ VN là dùng chung cho mọi
giới, không phải anh dùng rồi, tôi không được dùng nữa, nhưng phải dùng đúng
nơi, đúng chỗ.
Thí
dụ: Dinh thự hoành tráng, cơ ngơi thật là vĩ đại ...
Tôi
bây giờ, là lính VNCH, tôi đố người thơ đan cử ra cấp bậc quan quân đi từ thấp
lên cao coi thử?
Đây,
đây, xin thưa:
Binh
nhì, binh nhất
Hạ
sĩ, hạ sĩ nhất
Thượng
sĩ , Thượng sĩ nhất
Chuẩn
uý
Thiếu
uý, Trung uý , Đại uý
Thiếu
tá, Trung tá, Đại tá
Chuẩn
tướng
Thiếu
tướng, Trung tướng, Đại tướng.
OK,
vậy thì QL/VNCH đâu
có cái cấp hạ sĩ phó, thượng sĩ phó phải không?
Thế
nên , khi người ta xử dụng những từ ngữ đó, thì:
1/
Là giới không thuộc QL/VNCH, đôi khi việt cộng giả dạng mà không nghiên cứu.
2/
Là phe ta thích rỡn đùa. Thí dụ: phó thường dân, binh ba , hạ sĩ phó, thượng sĩ
phó ...vv
Nhưng
giả đùa thì cũng không nên, nó sẽ tự hạ giá trị mình trước, chứ chẳng ai vui vẻ hoan nghênh chuyện
châm chích lỗi thời đó cả.
Tuy
nhiên, qua "MỖI NGÀY MỘT CHUYỆN", tôi học được khá nhiều ngôn ngữ
thật lính chân chất, đồng thời khá nhiều những dở hơi, võ đoán của ai đâu trong
thiên hạ.
Nên
tôi bắt chước Chủ biên ... tôi, người theo đạo trung dung từ càn khôn vũ trụ,
nhân sinh ...là lắng nghe, chưa vội trả lời, bởi vì những câu chuyện dựa trên
căn bản không đúng sự thực, và không đủ lý luận, thì chỉ sai lạc, nông cạn mà
thôi.
CAO MỴ NHÂN (HNPD)