Kinh Khổ
Bài Post Cuối Ngày: Thơ Cay Văn Đắng XHCN
Ta đọc bài thơ thấy hãi hùng/Rõ ràng hỗn xược lắm nghe Cung !/Đã đem dân tộc vùi canh bạc/ Lại lấy giang san nhuộm sắc hồng
__________________________
CNXH : "Chữ Nghĩa Xấu Hổ"
KTM (Kinh Tế Mới):
Trích Tiếu Lâm Hội
Ngày đi, Đảng gọi Việt gian
Trồng Người
Mười năm Bác, Đảng trồng cây
Những rừng danh mộc mỗi ngày hiếm hoi.
Trăm năm Bác, Đảng trồng người
Khỉ trình phương án, đười ươi giảng bài...!
NGÔN NGỮ MỚI
CỨU TRỢ QUA TAY BÁC HỒ
VIẾNG ĐỀN KIẾP BẠC
Bác anh hùng tôi cũng anh hùng
Tôi, Bác cùng chung nghiệp kiếm cung
Bác đuổi quân Nguyên thanh kiếm bạc
Tôi trừ giặp Pháp ngọn cờ hồng
Bác đưa một nước qua nô lệ
Tôi dắt năm châu đến đại đồng
Bác có linh thiêng cười một tiếng
Rằng tôi cách mạng đã thành công
Hồ Chí Minh
Bài họa :
MẮNG NGUYỄN SINH CUNG
Ta đọc bài thơ thấy hãi hùng
Rõ ràng hỗn xược lắm nghe Cung !
Đã đem dân tộc vùi canh bạc
Lại lấy giang san nhuộm sắc hồng
Dám sánh tiền nhân tầm vĩ đại
Hòng khoe hậu thế chuyện tương đồng
Tội đồ thiên cổ là mi đấy !
Khoác lác eo xèo muốn kể công !
Trạng Phét
__________________________
CNXH : "Chữ Nghĩa Xấu Hổ"

KTM (Kinh Tế Mới):
Không Thiếu Mì
Không Thấy Muối
Khổ Thấy Mẹ
Khổ Tại Mình
Không Theo Mỹ
Không Thấy Muối
Khổ Thấy Mẹ
Khổ Tại Mình
Không Theo Mỹ
Thư "cháu ngoan"
gởi Đại biểu Quốc hội VN
Tuổi thơ "cháu ngoan" chỉ học
Đánh "Ngụy", đánh Mỹ, đánh Tây.
Lớn lên đâu còn gì đánh,
Cháu ngoan chỉ biết ... đánh giày!
Nước ta giờ là của Đảng,
Tự Do, dân chết mặc bay,
Độc Lập, quan ngồi tham nhũng,
Hạnh Phúc, trẻ lết ăn mày!
Hoàng Sa thì không còn nữa,
Nam Quan, Bản giốc đã bay,
Cao nguyên của Tàu Bô-Xít,
Cháu ngoan chỉ có gốc cây!
Mỹ, Tây bây giờ là bạn,
Còn Tàu là bố, là thầy,
Nhân dân, có đảng ta trị,
Chúng cháu xin nhận đánh giày!
Đại biểu nào không nhất trí,
Đứng dậy can đảm cho hay!
Du Hồ

Hởi Anh Bộ Đội
Hởi anh Bộ Đội, Thương Binh
Chắc anh đã thấy dân mình ra sao
Công Lao xương máu năm nào
Bây giờ lãnh đạo mang trao cho Tàu
Nam Quan, Bản Giốt còn đâu
Hoàng Sa biển rộng lần hồi cống dâng
Đời anh sống chết bao lần
Vì lòng yêu nước dự phần góp tay
Trắng đen rõ thật ban ngày
Cộng đảng chính thật một bầy độc tôn
Quảnh mặt bất chấp lòng dân
Phản bội xương máu giết mầm Tự Do
Việt Nam nguyên dẫy sơn hà
Mồ hôi công sức ông cha đắp bồi
Truyền thống dân tộc còn đâu
Lê-Nin, Cát- Mác trị ngồi nước ta
Trong tay sẵn khẩu AK
Ngày xưa anh đã xông pha bao lần
Xin anh đừng chớ lừng khừng
Ra tay cứu độ thanh trừng kẻ gian
Nông, Triết, Dũng lũ bạo tàn
Chúng đem bán nước cho phường Tàu Mao
Toàn Dân chung một cao trào
Trong ngoài hiệp lực diệt Mao cứu nhà.
Nguyễn Quốc Việt Hùng

Hỡi
Các bác Nông Dân Tay lấm chân bùn
Các Giáo Dân bị áp bức
Các Phật Tử bị đàn áp
Công Nhân bị bóc lột
Nông Dân bị cướp ruộng, cướp đất
Công Dân bi oan khiên
Đồng Bào bị ức hiếp
Hãy mạnh dạn đứng lên
Nhân Dân Toàn Thắng
Tuổi Trẻ.
Phong bì
Phong lan, phong chức, phong bì
Trong ba thứ ấy, thứ gì quý hơn?
Phong lan ngắm cảnh cũng buồn
Phong chức thì phải cúi luồn vào ra
Chỉ còn cái phong thứ ba
Mở ra thơm nức, cả nhà cùng vui
Thanh cha [tra], thanh mẹ, thanh gì
Hễ có phong bì thì nó Thank You !
Đảng ta là đảng thần tiên (thân tiền)
Đa-lô [dollars] thì được, đa nguyên thì đừng!
....
Ngày về thì Đảng chuyển sang Việt kiều
Chưa đi : Phản động trăm chiều
Đi rồi thành khúc ruột yêu ngàn trùng!
Ngày xưa chửi Mỹ hơn người
Ngày nay nịnh Mỹ chẳng ai bằng mình!
Đĩ
Chiều chiều trên bến Ninh Kiều
Dưới chân tượng Bác đĩ nhiều hơn dân!
Bia ôm
Trăm năm bia đá cũng mòn
Bia chai cũng vỡ, chỉ còn bia ôm!
Thầy giáo lãnh lương ba đồng
Làm sao sống nổi mà không đi thồ
Nhiều thầy phải đạp xích lô
Làm sao xây dựng cơ đồ học sinh
Cô giáo phải bán bia ôm.
Ôm phải học trò, ăn nói sao đây ?!
Hồ
Trách ai sinh thứ họ Hồ
Để cho cả nước như đồ vất đi
Bác Hồ đại trí, đại hiền
Chơi "Minh Khai" chán, gả liền Hồng Phong
Minh Khai phận gái chữ tòng
Bác Hồ sái nhất, Hồng Phong sái nhì
Ông Đồng, ông Duẩn, ông Chinh.
Vì ba ông ấy dân mình lầm than
Trường Chinh, Lê Duẩn, Văn Đồng
Cả ba đồng lòng giết chết con tôi
Trường Chinh, Lê Duẩn, Văn Đồng
Ba thằng cùng béo, vặt lông thằng nào ?
Vặt lông cả đám cho tao
Ngày xưa đại tướng cầm quân.
Ngày nay đại tướng cầm quần chị em
Khi xưa trấn thủ lưu đồn.
Bây giờ đại tướng trấn L...n chúng em
Giỏi a đồng chí Đỗ Mười.
Lớp ba chưa đỗ đã ngồi Bí Thư
Vẻ vang thay lãnh tụ ta.
Đem dân xuất khẩu bán ra nước ngoài
Ngày xưa giặc Pháp mộ phu.
Ngày nay Đảng bán dân ngu lấy tiền!
Đảng ta là đảng cầm quyền
Đảng bán ruộng đất lấy tiền Đảng tiêu
Việt Nam Dân Chủ Cộng Hòa.
Cúi đầu dâng đảo Trường Sa cho Tầu
Tiên sư Cộng Sản Việt Nam.
Cuối đời bán cả giang san nước nhà !
Dịch heo nối tiếp dịch gà.
Bao giờ dịch Đảng cho bà con vui
Bao giờ Hồ cạn, Đồng khô
Chinh rơi, Giáp rách, cơ đồ mới yên
Bác Hồ và cái lồng chim
Bác Hồ có một con chim...
Bác nhờ Thị Định đi tìm cái lồng
Thị Định dậm cẳng cười chổng mông:
“Chim bác bự, kiếm đâu lồng vừa chim?”
“Chim bác bự, kiếm đâu lồng vừa chim?”
Thị thi ỏn ẻn cười duyên:
“ Lồng em vừa khít đựng chim bác Hồ!”
Tăng tuyết Minh cũng hô to:
“Lồng em vừa khít bác Hồ đựng chim!”
Bác Hồ nằm giữa Ba Đình
Nhổ râu bứt tóc vì chim với lồng.
Tú Nạc
LỪA GÁI
Tên nào hay lừa đàn bà,
Là “Bác” của Đảng, Hồ già chứ ai.
Tên nào miệng nói khơi khơi ,
Vì dân, vì nước cả đời độc thân,
Độc thân thấy gái thì lần...
Con rơi, vợ rớt thấp phần tóe loe.
“Bác” già nhưng vẫn còn le
“Ủng hộ” một tí, Bác đè cháu ngoan.
Mơ Thấy Bác HỒ
“Đêm qua mơ thấy Bác HỒ
Đàn ông mất hứng, đàn bà xẩy thai
Trẻ con khóc thét phải sài,
Mèo kêu, gà nhảy, lợn nhoài, chó điên.
BÁC ĐẢNG
Đảng ta có một “Bác Hồ”,
Khiến cho cả nước tô hô sự đời
Áo quần rách rưới tả tơi
Thằng cu, cái hĩm đứng ngồi lộ ra
“Bác Hồ” trơ cái mặt già
Đi đây dê đó đàn bà ớn luôn
Hồ rằng tu ở trong hang
Đêm đêm tìm hóc là hàng bợ ngay
Kể sơ tên tuổi mấy người:
Tuyết Minh, Thị Lạc, ả này Lim Sam,
Vợ Nga vợ Pháp tùm lum,
Vạch ra “cách mệnh um tùm lá đa
Than ôi, “Bác” của đảng ta
“Thần đồ nó ám”, Bác ca đại đồng
Phi Hồng
(Trích Bạch Thư Tố cáo VC Hiến đất dâng biển cho Trung cộng)
Càng to càng nhỏ....
Việt Nam !
Một đất nước nhỏ...
Trong đất nước rất nhỏ đó có một cái thủ đô rất to.
Trong cái thủ đô rất to này có những con đường rất nhỏ.
Bên những con đường rất nhỏ lại có những ngôi biệt thự rất to
Trong những ngôi biệt thự rất to có những cô vợ nhỏ.
Những cô vợ nhỏ dành cho các ông quan to.
Những ông quan to đeo những cái cặp rất nhỏ, trong những cái cặp rất nhỏ thường có những dự án rất to.
Những dự án rất to nhưng hiệu quả lại rất nhỏ.
Hiệu quả rất nhỏ nhưng thất thoát thì rất to, những thất thoát đó thường được coi là những lỗi rất nhỏ.....
Những ngươì có “lỗi rất nhỏ” đó lại được chuyển sang chức to
Người có chức quyền to lại có tấm lòng rất nhỏ
Họ có tấm lòng nhỏ lại tham những miếng to
Ngươì có những miếng to lại đi cướp những miếng đất nhỏ
Những miếng đất nhỏ cướp của dân nghèo lại bán với giá rất to.
Đất đai giá rất to nhưng đóng thuế cho rất nh...!
NHÀ NƯỚC BÁN VẢI
(chuyện cuời dành cho nguời...nhớn )
Đảng ta bán vải hôm nay,
Mỗi người hai thước phen nầy ấm thân;
Hoặc may áo hoặc may quần,
Khéo may vừa vặn nửa phân không thừa.
Tay cầm hai thướ'c vải thưa,
Lòng em hồ hở ơn nhờ đảng ta,
May quần thì để vú ra,
Em đành may áo, lá...nho lõa lồ.
Vội vàng cất ảnh bác Hồ,
Sợ rằng em để tô hô bác cười.
(Chú Thoòng cảm tác)
Khoe
Đảng khoe trí tuệ phi thường
Dân khoe cùm xích, xương sườn việt ưu
Đảng thường làm ít nói nhiều
Dân làm quần quật sớm chiều hụt hơi.
Bước qua thế kỷ hai mươi
Đảng còn lẹt đẹt cuối thời mười lăm.
MB/TĐ/56
Đảng khoe trí tuệ phi thường
Dân khoe cùm xích, xương sườn việt ưu
Đảng thường làm ít nói nhiều
Dân làm quần quật sớm chiều hụt hơi.
Bước qua thế kỷ hai mươi
Đảng còn lẹt đẹt cuối thời mười lăm.
MB/TĐ/56
Mười năm Bác, Đảng trồng cây
Những rừng danh mộc mỗi ngày hiếm hoi.
Trăm năm Bác, Đảng trồng người
Khỉ trình phương án, đười ươi giảng bài...!
Đảng Yêu Việt nào?
Việt Minh, Việt Cộng, Việt Kiều,
Trong ba Việt ấy, Đảng yêu Việt nào?
Việt Minh thì tuổi đã cao!
Việt Cộng ốm yếu, xanh xao gầy còm!
Việt Kiều thì vẫn còn son.
Đảng yêu, đảng quý như con trong nhà!
Chỉ cần một ít Đô La,
Việt Gian phản quốc hóa ra Việt Kiều!
Đảng Vẹt...
Ăn như tu, Ở như tù, Nói như lãnh tụ.
Viêc làm như CON.."CU"
Ăn Ðại Táo
Ở Ðại Gia
Ăn nói Ba Hoa
Làm Ðại Khái
Báo Cáo Lại Hay
Giọng Vẹt Cả Ngày
.... Ðều là "Náo" cả !!!
Truyện CƯỜI giải trí
Đỉnh cao trí tuệ
(Hai Nghèo, tieulamhoi.com)
Có một du khách nguời Australia sang VN du lịch. Tới Saigon ông ta mới kêu một anh Xích Lô chở anh ta đi tham quan thành phố. Vị du khách rất thú vị vì anh Xích Lô nói tiếng Anh rất lưu loát. Đi đến bất cứ chỗ nào thì anh Xích Lô cũng giảng giải rõ
ràng lịch sử nguồn gốc cuả điạ điểm đó . Ông du khách rất ngạc nhiên với kiến thức uyên bác cuả anh đạp xích lô nàỵ - Này, xin cho hỏi anh học tới lớp mấy rồi mà uyên bác quá vậy?
- Thưa ông, tôi đã học xong đại học rồi. Vì thất nghiệp nên đành chọn nghề đạp xích lô .
- Truớc đây tôi nghe nói Cong san Vietnam là "đỉnh cao trí tuệ của loài nguời" mà tôi không có tin. Đến hôm nay thì tôi mới sáng mắt ra. Một người đạp xích lô phải có bằng đại học, chắc tổng bí thư và chủ tịch nuớc phải có bằng đại đại đại tiến sĩ ấy chứ nhỉ !
- Dạ không! Mấy ông ấy chỉ học tới lớp 3 !!
Có một du khách nguời Australia sang VN du lịch. Tới Saigon ông ta mới kêu một anh Xích Lô chở anh ta đi tham quan thành phố. Vị du khách rất thú vị vì anh Xích Lô nói tiếng Anh rất lưu loát. Đi đến bất cứ chỗ nào thì anh Xích Lô cũng giảng giải rõ
ràng lịch sử nguồn gốc cuả điạ điểm đó . Ông du khách rất ngạc nhiên với kiến thức uyên bác cuả anh đạp xích lô nàỵ - Này, xin cho hỏi anh học tới lớp mấy rồi mà uyên bác quá vậy?
- Thưa ông, tôi đã học xong đại học rồi. Vì thất nghiệp nên đành chọn nghề đạp xích lô .
- Truớc đây tôi nghe nói Cong san Vietnam là "đỉnh cao trí tuệ của loài nguời" mà tôi không có tin. Đến hôm nay thì tôi mới sáng mắt ra. Một người đạp xích lô phải có bằng đại học, chắc tổng bí thư và chủ tịch nuớc phải có bằng đại đại đại tiến sĩ ấy chứ nhỉ !
- Dạ không! Mấy ông ấy chỉ học tới lớp 3 !!
Một
cán bộ gái lớ ngớ từ Hà Lội vào Sè Gòng (Sài Gòn), trước tham quan, sau
mua sắm. Đứng lóng ngóng tại chợ Bến Thành một lúc, bị một tên vô lại giựt bóp tiền, chạy mất.
Cán cái tru tréo ầm ĩ :
- Bớ người ta ! Ăn cắp ! Bắt thằng ăn cắp !
Thấy mọi người chung quanh không có vẻ hưởng ứng, cán gái càng gào to hơn :
- Ăn cướp ! Công an đâu, bắt thằng ngụy ăn cướp !
Thấy cán gái gào mãi đến khan cổ, một cụ bà lại bước đến gần bảo :
- Này , khẽ chứ ! Dưới chế độ "Xếp Hàng Cả Ngày" nàm gì có trộm cướp, chị định bêu riếu để bọn đế quốc nó cười cho đấy à ?
Cán cái uất ức :
- Sao nại không, cướp ló vừa giật mất ví tiền của tôi đây lày, kêu khản cổ chả ai tiếp đây lày !
Cụ bà gật gù, hiểu ra :
- À ra thế ! Thế thì chị phải báo động thế lày :
"Tiếp thu ! Nàng nước ơi, chúng ló tiếp thu và quản ní cái ví tiền của tôi rồi !".
Một công ty Mỹ chế tạo được 1 cái máy bắt trộm nên đem qua 1 số nước Đông Nam Á thí nghiệm:
Qua Campuchia, sau 3 ngày, bắt 50 thằng ăn trộm .
Qua Lào, sau 3 ngày, bắt 100 thằng .
Qua Indonesia, sau 3 ngày, bắt 150 thằng .
Qua VN, sau 3 ngày, mất máy..... !
Qua Indonesia, sau 3 ngày, bắt 150 thằng .
Qua VN, sau 3 ngày, mất máy..... !
ĐIỆN THOẠI LIÊN LẠC VỚI ĐIẠ NGỤC
Trong
một dịp viếng thăm Hà Nội , thủ đô của Việt Nam , ông Clinton ngạc
nhiên thấy có một chiếc điện thoại công cộng đề là " điện thoại dành
riêng để liên lạc với Địa Ngục , giá 30 xu một phút ." Clinton dùng thử
cái điện thoại đó và quả nhiên có thể nói chuyện được với quỷ sứ ở Địa
Ngục .
Khi
trở lại Hoa Kỳ ông ta thấy cũng có một cái điện thoại như vậy , nhưng
đề giá là 3000 Mỹ kim một phút . Thấy giá cả chênh lệch một cách quá
đáng , Clinton gọi dây nói chất vấn người điều hành máy điện thoại :
– Cùng loại điện thoại như vậy ở Việt Nam tôi chỉ phải trả 30 xu một phút tại sao ở đây lại đắt như vậy ?
– Vì ở đó là " local call ", thưa ngài .
ĐÈO NGANG
Trên đường từ Bắc vào Nam phải qua đèo Ngang. Khi qua đèo, một đồng chí Bí thư Bộ chính trị lên tiếng :
- Đất nước mình mấy trăm năm nay làm ăn không khấm khá chắc cũng tại cái đèo này. Nó nằm ngang chình ình nên tổ tiên ta đã đặt tên cho nó là Đèo Ngang. Chính vì vậy nên làm ăn không phất lên được.
Mọi người thắc mắc hỏi tại sao ? Một đồng chí Bí thư trẻ hăng hái phát biểu:
- Có gì đâu mà không hiểu. Đèo Ngang là Đang Nghèo! Nếu bây giờ mình đổi lại là Đèo Nghếch thì Đếch Nghèo.
Trên đường từ Bắc vào Nam phải qua đèo Ngang. Khi qua đèo, một đồng chí Bí thư Bộ chính trị lên tiếng :
- Đất nước mình mấy trăm năm nay làm ăn không khấm khá chắc cũng tại cái đèo này. Nó nằm ngang chình ình nên tổ tiên ta đã đặt tên cho nó là Đèo Ngang. Chính vì vậy nên làm ăn không phất lên được.
Mọi người thắc mắc hỏi tại sao ? Một đồng chí Bí thư trẻ hăng hái phát biểu:
- Có gì đâu mà không hiểu. Đèo Ngang là Đang Nghèo! Nếu bây giờ mình đổi lại là Đèo Nghếch thì Đếch Nghèo.
Thế là cả Bộ chính trị đồng ý đổi tên thành Đèo Nghếch. Thật là linh ứng.
Sau
vài năm, kinh tế phát triển đi lên, làm ăn khấm khá, dân chúng ấm no.
Nhưng thói đời hể no cơm thì ấm cật, vì vậy dân số càng ngày càng tăng,
mà lại tăng quá mức. Vì vậy Bộ chính trị họp khẩn cấp để tìm cách chặn đứng
việc bùng nổ dân số. Nhưng tìm mãi vẫn chưa ra kế hoạch nào. Bổng một chú Bí thư già khọm đưa tay xin có ý kiến. Chú nói:
- Trước đây ta đổi Đèo Ngang thành Đèo Nghếch thì đúng là có hiệu quả như mong muốn, vậy nay ta lại đổi thêm một lần nữa xem sao vì cái tên nó nói lên cái đặc điểm của vùng đất địa linh nhân kiệt yết hầu của nước ta.
việc bùng nổ dân số. Nhưng tìm mãi vẫn chưa ra kế hoạch nào. Bổng một chú Bí thư già khọm đưa tay xin có ý kiến. Chú nói:
- Trước đây ta đổi Đèo Ngang thành Đèo Nghếch thì đúng là có hiệu quả như mong muốn, vậy nay ta lại đổi thêm một lần nữa xem sao vì cái tên nó nói lên cái đặc điểm của vùng đất địa linh nhân kiệt yết hầu của nước ta.
Mọi người nhâu nhâu lên hỏi:
- Nhưng mà ăn nhập gì tới việc kế hoạch hóa gia đình? À mà đồng chí định đổi thành tên gì ?
Chú kia trả lời tỉnh queo :
- Nhưng mà ăn nhập gì tới việc kế hoạch hóa gia đình? À mà đồng chí định đổi thành tên gì ?
Chú kia trả lời tỉnh queo :
- Đèo Đứng !!!
Sau
ngày giải phóng miền Nam, trong một trường tiểu học ở khu Tân Định
(Saigòn), hôm đó cô giáo sau bài giảng về sự nghiệp vinh quang của bác
và đảng, cô bèn gọi một em bé lên để trắc nghiệm coi các em có hiểu bài
chưa, cô hỏi một bé gái :
- Cô hỏi em vậy ai là cha yêu quí của em và của dân tộc Việt-Nam ?
Em học trò trả lời :
- Thưa cô là Bác Hồ ạ.
Cô giáo khen :
- Em giỏi lắm, vậy cô hỏi em ai là người mẹ hiền của em và của dân tộc Việt-Nam ta ?
- Dạ thưa cô là Đảng ạ
Cô giáo tấm tắc khen :
- Em giỏi lắm, cô sẽ cho em điểm 10. Vậy nếu bây giờ em có được một điêù ước, em sẽ ao ước gì ?
Không cần phải suy nghĩ, em học trò trả lời ngay :
- Dạ thưa cô em ước gì em sẽ được mồ côi ạ.....
Cán bộ vẹm có người yêu nhưng không có tiền mua quà cho
đào nên đi ăn trộm một sơi dây chuyền vàng để tặng cho
nàng... lấy le . . Người yêu của Vẹm biết được nên hỏi :
- Anh đi ăn trộm của người ta, anh không sợ lương tâm cắn rứt
sao ?
Cán bộ Vẹm trả lời tỉnh bơ :
- Không ! Anh chỉ sợ chó cắn thôi !
VẠN HỒđào nên đi ăn trộm một sơi dây chuyền vàng để tặng cho
nàng... lấy le . . Người yêu của Vẹm biết được nên hỏi :
- Anh đi ăn trộm của người ta, anh không sợ lương tâm cắn rứt
sao ?
Cán bộ Vẹm trả lời tỉnh bơ :
- Không ! Anh chỉ sợ chó cắn thôi !
Có một nhà tu qua Mỹ Tu nghiệp, đến thăm một
số học sinh người Việt tại Chicago. Có một sinh viên từ tiểu bang
Minnesota có nhả ý mời vị tu hành này qua thăm Minnesota, xem tiểu bang
có nhiều hồ, và được mệnh danh là tiểu bang Vạn Hồ. Vị giáo sư nhà tu
mỉm cười và nói:
-Ở nước tôi chỉ có một Hồ mà cả nước điêu đứng, cho nên tôi không dám qua xứ vạn hồ của anh đâu. Cám ơn.
Một cụ già nọ, vì nghèo mà không biết làm sao có tiền ăn tết, nên mỗi buổi trưa bà vào nhà thờ đọc kinh và cầu nguyện.
Mấy chú cán bộ VC thường thấy
bà vào nhà thờ lúc trưa vắng người thì sinh nghi, không chừng bà liên
lạc gì với ông cha.. Nên chúng chia nhau rình rập.
Vì bà đọc kinh rất sốt sắng và thường qùy ở cuối nhà thờ nên bọn cán bộ nghe được trước khi ra về bà cầu nguyện như sau:
-Lạy Chúa cho con mười ngàn đồng để con có tiền lì xì cho cháu.
Thế là chúng có kế hoạch khẩn trương: kiếm cho ra 10000 bạc. 3 cán bộ móc túi ra chung nhau, tổng cộng mới có 6000.
Ngày hôm sau chúng lén vào trước đến nơi bà thường qùy. bỏ 6000 vào phong thư và cẩn thận đề "Bác hồ thân tặng bà cụ" rồi để nơi bàn qùy. Sau đó, 4 đứa tìm nơi ẩn nấp để hồ hởi chứng kiến thành qủa tuyên truyền.
Hôm
ấy bà cụ vào và thấy bì thư, mở ra đếm được 6000 đồng. Xem lại bì thư
thì thắy có chữ bác hồ đề tạng như trên, bà mới cầu nguyện với Chúa như
sau:
-Lạy Chúa, con cám ơn Chúa đã cho con tiền nhưng lần sau xin Chúa cho Thiên thần mang thẳng tới con, chứ đừng trao qua tay bác Hồ, lần này con thiệt mất 4000.
Nguyễn Vân Tùng chuyển
Nguyễn Vân Tùng chuyển
Bàn ra tán vào (1)
SR
Tho,vè.ca nhái,truyện cười....
Nhân dân chửi đảng tơi bời te tua.....
Đản ơi ! Đã biết nhục chưa?......
Nếu chưa biết nhục,đảng thua con bò
----------------------------------------------------------------------------------
Các tin đã đăng
- "Vài Chuyện Buồn 30 Tháng 4" - by Trần Văn Giang (ghi lại).
- "Sinh Nhật Buồn" - by Khuất Đẩu / Trần Văn Giang (ghi lại).
- Sự thật về “Nước mắm Việt Hương” của Tàu (?) - by Kỳ Đỗ / Trần Văn Giang (ghi lại).
- "Người Mỹ và người Việt khác nhau ở chỗ này !" - by Nguyễn Đắc Phúc / Trần Văn Giang (ghi lại)
- Lịch sử và hoài nghi _ Trần Thế Kỷ
Bài Post Cuối Ngày: Thơ Cay Văn Đắng XHCN
Ta đọc bài thơ thấy hãi hùng/Rõ ràng hỗn xược lắm nghe Cung !/Đã đem dân tộc vùi canh bạc/ Lại lấy giang san nhuộm sắc hồng
VIẾNG ĐỀN KIẾP BẠC
Bác anh hùng tôi cũng anh hùng
Tôi, Bác cùng chung nghiệp kiếm cung
Bác đuổi quân Nguyên thanh kiếm bạc
Tôi trừ giặp Pháp ngọn cờ hồng
Bác đưa một nước qua nô lệ
Tôi dắt năm châu đến đại đồng
Bác có linh thiêng cười một tiếng
Rằng tôi cách mạng đã thành công
Hồ Chí Minh
Bài họa :
MẮNG NGUYỄN SINH CUNG
Ta đọc bài thơ thấy hãi hùng
Rõ ràng hỗn xược lắm nghe Cung !
Đã đem dân tộc vùi canh bạc
Lại lấy giang san nhuộm sắc hồng
Dám sánh tiền nhân tầm vĩ đại
Hòng khoe hậu thế chuyện tương đồng
Tội đồ thiên cổ là mi đấy !
Khoác lác eo xèo muốn kể công !
Trạng Phét
__________________________
CNXH : "Chữ Nghĩa Xấu Hổ"

KTM (Kinh Tế Mới):
Không Thiếu Mì
Không Thấy Muối
Khổ Thấy Mẹ
Khổ Tại Mình
Không Theo Mỹ
Không Thấy Muối
Khổ Thấy Mẹ
Khổ Tại Mình
Không Theo Mỹ
Thư "cháu ngoan"
gởi Đại biểu Quốc hội VN
Tuổi thơ "cháu ngoan" chỉ học
Đánh "Ngụy", đánh Mỹ, đánh Tây.
Lớn lên đâu còn gì đánh,
Cháu ngoan chỉ biết ... đánh giày!
Nước ta giờ là của Đảng,
Tự Do, dân chết mặc bay,
Độc Lập, quan ngồi tham nhũng,
Hạnh Phúc, trẻ lết ăn mày!
Hoàng Sa thì không còn nữa,
Nam Quan, Bản giốc đã bay,
Cao nguyên của Tàu Bô-Xít,
Cháu ngoan chỉ có gốc cây!
Mỹ, Tây bây giờ là bạn,
Còn Tàu là bố, là thầy,
Nhân dân, có đảng ta trị,
Chúng cháu xin nhận đánh giày!
Đại biểu nào không nhất trí,
Đứng dậy can đảm cho hay!
Du Hồ

Hởi Anh Bộ Đội
Hởi anh Bộ Đội, Thương Binh
Chắc anh đã thấy dân mình ra sao
Công Lao xương máu năm nào
Bây giờ lãnh đạo mang trao cho Tàu
Nam Quan, Bản Giốt còn đâu
Hoàng Sa biển rộng lần hồi cống dâng
Đời anh sống chết bao lần
Vì lòng yêu nước dự phần góp tay
Trắng đen rõ thật ban ngày
Cộng đảng chính thật một bầy độc tôn
Quảnh mặt bất chấp lòng dân
Phản bội xương máu giết mầm Tự Do
Việt Nam nguyên dẫy sơn hà
Mồ hôi công sức ông cha đắp bồi
Truyền thống dân tộc còn đâu
Lê-Nin, Cát- Mác trị ngồi nước ta
Trong tay sẵn khẩu AK
Ngày xưa anh đã xông pha bao lần
Xin anh đừng chớ lừng khừng
Ra tay cứu độ thanh trừng kẻ gian
Nông, Triết, Dũng lũ bạo tàn
Chúng đem bán nước cho phường Tàu Mao
Toàn Dân chung một cao trào
Trong ngoài hiệp lực diệt Mao cứu nhà.
Nguyễn Quốc Việt Hùng

Hỡi
Các bác Nông Dân Tay lấm chân bùn
Các Giáo Dân bị áp bức
Các Phật Tử bị đàn áp
Công Nhân bị bóc lột
Nông Dân bị cướp ruộng, cướp đất
Công Dân bi oan khiên
Đồng Bào bị ức hiếp
Hãy mạnh dạn đứng lên
Nhân Dân Toàn Thắng
Tuổi Trẻ.
Phong bì
Phong lan, phong chức, phong bì
Trong ba thứ ấy, thứ gì quý hơn?
Phong lan ngắm cảnh cũng buồn
Phong chức thì phải cúi luồn vào ra
Chỉ còn cái phong thứ ba
Mở ra thơm nức, cả nhà cùng vui
Thanh cha [tra], thanh mẹ, thanh gì
Hễ có phong bì thì nó Thank You !
Đảng ta là đảng thần tiên (thân tiền)
Đa-lô [dollars] thì được, đa nguyên thì đừng!
....
Ngày về thì Đảng chuyển sang Việt kiều
Chưa đi : Phản động trăm chiều
Đi rồi thành khúc ruột yêu ngàn trùng!
Ngày xưa chửi Mỹ hơn người
Ngày nay nịnh Mỹ chẳng ai bằng mình!
Đĩ
Chiều chiều trên bến Ninh Kiều
Dưới chân tượng Bác đĩ nhiều hơn dân!
Bia ôm
Trăm năm bia đá cũng mòn
Bia chai cũng vỡ, chỉ còn bia ôm!
Thầy giáo lãnh lương ba đồng
Làm sao sống nổi mà không đi thồ
Nhiều thầy phải đạp xích lô
Làm sao xây dựng cơ đồ học sinh
Cô giáo phải bán bia ôm.
Ôm phải học trò, ăn nói sao đây ?!
Hồ
Trách ai sinh thứ họ Hồ
Để cho cả nước như đồ vất đi
Bác Hồ đại trí, đại hiền
Chơi "Minh Khai" chán, gả liền Hồng Phong
Minh Khai phận gái chữ tòng
Bác Hồ sái nhất, Hồng Phong sái nhì
Ông Đồng, ông Duẩn, ông Chinh.
Vì ba ông ấy dân mình lầm than
Trường Chinh, Lê Duẩn, Văn Đồng
Cả ba đồng lòng giết chết con tôi
Trường Chinh, Lê Duẩn, Văn Đồng
Ba thằng cùng béo, vặt lông thằng nào ?
Vặt lông cả đám cho tao
Ngày xưa đại tướng cầm quân.
Ngày nay đại tướng cầm quần chị em
Khi xưa trấn thủ lưu đồn.
Bây giờ đại tướng trấn L...n chúng em
Giỏi a đồng chí Đỗ Mười.
Lớp ba chưa đỗ đã ngồi Bí Thư
Vẻ vang thay lãnh tụ ta.
Đem dân xuất khẩu bán ra nước ngoài
Ngày xưa giặc Pháp mộ phu.
Ngày nay Đảng bán dân ngu lấy tiền!
Đảng ta là đảng cầm quyền
Đảng bán ruộng đất lấy tiền Đảng tiêu
Việt Nam Dân Chủ Cộng Hòa.
Cúi đầu dâng đảo Trường Sa cho Tầu
Tiên sư Cộng Sản Việt Nam.
Cuối đời bán cả giang san nước nhà !
Dịch heo nối tiếp dịch gà.
Bao giờ dịch Đảng cho bà con vui
Bao giờ Hồ cạn, Đồng khô
Chinh rơi, Giáp rách, cơ đồ mới yên
Bác Hồ và cái lồng chim
Bác Hồ có một con chim...
Bác nhờ Thị Định đi tìm cái lồng
Thị Định dậm cẳng cười chổng mông:
“Chim bác bự, kiếm đâu lồng vừa chim?”
“Chim bác bự, kiếm đâu lồng vừa chim?”
Thị thi ỏn ẻn cười duyên:
“ Lồng em vừa khít đựng chim bác Hồ!”
Tăng tuyết Minh cũng hô to:
“Lồng em vừa khít bác Hồ đựng chim!”
Bác Hồ nằm giữa Ba Đình
Nhổ râu bứt tóc vì chim với lồng.
Tú Nạc
LỪA GÁI
Tên nào hay lừa đàn bà,
Là “Bác” của Đảng, Hồ già chứ ai.
Tên nào miệng nói khơi khơi ,
Vì dân, vì nước cả đời độc thân,
Độc thân thấy gái thì lần...
Con rơi, vợ rớt thấp phần tóe loe.
“Bác” già nhưng vẫn còn le
“Ủng hộ” một tí, Bác đè cháu ngoan.
Mơ Thấy Bác HỒ
“Đêm qua mơ thấy Bác HỒ
Đàn ông mất hứng, đàn bà xẩy thai
Trẻ con khóc thét phải sài,
Mèo kêu, gà nhảy, lợn nhoài, chó điên.
BÁC ĐẢNG
Đảng ta có một “Bác Hồ”,
Khiến cho cả nước tô hô sự đời
Áo quần rách rưới tả tơi
Thằng cu, cái hĩm đứng ngồi lộ ra
“Bác Hồ” trơ cái mặt già
Đi đây dê đó đàn bà ớn luôn
Hồ rằng tu ở trong hang
Đêm đêm tìm hóc là hàng bợ ngay
Kể sơ tên tuổi mấy người:
Tuyết Minh, Thị Lạc, ả này Lim Sam,
Vợ Nga vợ Pháp tùm lum,
Vạch ra “cách mệnh um tùm lá đa
Than ôi, “Bác” của đảng ta
“Thần đồ nó ám”, Bác ca đại đồng
Phi Hồng
(Trích Bạch Thư Tố cáo VC Hiến đất dâng biển cho Trung cộng)
Càng to càng nhỏ....
Việt Nam !
Một đất nước nhỏ...
Trong đất nước rất nhỏ đó có một cái thủ đô rất to.
Trong cái thủ đô rất to này có những con đường rất nhỏ.
Bên những con đường rất nhỏ lại có những ngôi biệt thự rất to
Trong những ngôi biệt thự rất to có những cô vợ nhỏ.
Những cô vợ nhỏ dành cho các ông quan to.
Những ông quan to đeo những cái cặp rất nhỏ, trong những cái cặp rất nhỏ thường có những dự án rất to.
Những dự án rất to nhưng hiệu quả lại rất nhỏ.
Hiệu quả rất nhỏ nhưng thất thoát thì rất to, những thất thoát đó thường được coi là những lỗi rất nhỏ.....
Những ngươì có “lỗi rất nhỏ” đó lại được chuyển sang chức to
Người có chức quyền to lại có tấm lòng rất nhỏ
Họ có tấm lòng nhỏ lại tham những miếng to
Ngươì có những miếng to lại đi cướp những miếng đất nhỏ
Những miếng đất nhỏ cướp của dân nghèo lại bán với giá rất to.
Đất đai giá rất to nhưng đóng thuế cho rất nh...!
NHÀ NƯỚC BÁN VẢI
(chuyện cuời dành cho nguời...nhớn )
Đảng ta bán vải hôm nay,
Mỗi người hai thước phen nầy ấm thân;
Hoặc may áo hoặc may quần,
Khéo may vừa vặn nửa phân không thừa.
Tay cầm hai thướ'c vải thưa,
Lòng em hồ hở ơn nhờ đảng ta,
May quần thì để vú ra,
Em đành may áo, lá...nho lõa lồ.
Vội vàng cất ảnh bác Hồ,
Sợ rằng em để tô hô bác cười.
(Chú Thoòng cảm tác)
Khoe
Đảng khoe trí tuệ phi thường
Dân khoe cùm xích, xương sườn việt ưu
Đảng thường làm ít nói nhiều
Dân làm quần quật sớm chiều hụt hơi.
Bước qua thế kỷ hai mươi
Đảng còn lẹt đẹt cuối thời mười lăm.
MB/TĐ/56
Đảng khoe trí tuệ phi thường
Dân khoe cùm xích, xương sườn việt ưu
Đảng thường làm ít nói nhiều
Dân làm quần quật sớm chiều hụt hơi.
Bước qua thế kỷ hai mươi
Đảng còn lẹt đẹt cuối thời mười lăm.
MB/TĐ/56
Mười năm Bác, Đảng trồng cây
Những rừng danh mộc mỗi ngày hiếm hoi.
Trăm năm Bác, Đảng trồng người
Khỉ trình phương án, đười ươi giảng bài...!
Đảng Yêu Việt nào?
Việt Minh, Việt Cộng, Việt Kiều,
Trong ba Việt ấy, Đảng yêu Việt nào?
Việt Minh thì tuổi đã cao!
Việt Cộng ốm yếu, xanh xao gầy còm!
Việt Kiều thì vẫn còn son.
Đảng yêu, đảng quý như con trong nhà!
Chỉ cần một ít Đô La,
Việt Gian phản quốc hóa ra Việt Kiều!
Đảng Vẹt...
Ăn như tu, Ở như tù, Nói như lãnh tụ.
Viêc làm như CON.."CU"
Ăn Ðại Táo
Ở Ðại Gia
Ăn nói Ba Hoa
Làm Ðại Khái
Báo Cáo Lại Hay
Giọng Vẹt Cả Ngày
.... Ðều là "Náo" cả !!!
Truyện CƯỜI giải trí
Đỉnh cao trí tuệ
(Hai Nghèo, tieulamhoi.com)
Có một du khách nguời Australia sang VN du lịch. Tới Saigon ông ta mới kêu một anh Xích Lô chở anh ta đi tham quan thành phố. Vị du khách rất thú vị vì anh Xích Lô nói tiếng Anh rất lưu loát. Đi đến bất cứ chỗ nào thì anh Xích Lô cũng giảng giải rõ
ràng lịch sử nguồn gốc cuả điạ điểm đó . Ông du khách rất ngạc nhiên với kiến thức uyên bác cuả anh đạp xích lô nàỵ - Này, xin cho hỏi anh học tới lớp mấy rồi mà uyên bác quá vậy?
- Thưa ông, tôi đã học xong đại học rồi. Vì thất nghiệp nên đành chọn nghề đạp xích lô .
- Truớc đây tôi nghe nói Cong san Vietnam là "đỉnh cao trí tuệ của loài nguời" mà tôi không có tin. Đến hôm nay thì tôi mới sáng mắt ra. Một người đạp xích lô phải có bằng đại học, chắc tổng bí thư và chủ tịch nuớc phải có bằng đại đại đại tiến sĩ ấy chứ nhỉ !
- Dạ không! Mấy ông ấy chỉ học tới lớp 3 !!
Có một du khách nguời Australia sang VN du lịch. Tới Saigon ông ta mới kêu một anh Xích Lô chở anh ta đi tham quan thành phố. Vị du khách rất thú vị vì anh Xích Lô nói tiếng Anh rất lưu loát. Đi đến bất cứ chỗ nào thì anh Xích Lô cũng giảng giải rõ
ràng lịch sử nguồn gốc cuả điạ điểm đó . Ông du khách rất ngạc nhiên với kiến thức uyên bác cuả anh đạp xích lô nàỵ - Này, xin cho hỏi anh học tới lớp mấy rồi mà uyên bác quá vậy?
- Thưa ông, tôi đã học xong đại học rồi. Vì thất nghiệp nên đành chọn nghề đạp xích lô .
- Truớc đây tôi nghe nói Cong san Vietnam là "đỉnh cao trí tuệ của loài nguời" mà tôi không có tin. Đến hôm nay thì tôi mới sáng mắt ra. Một người đạp xích lô phải có bằng đại học, chắc tổng bí thư và chủ tịch nuớc phải có bằng đại đại đại tiến sĩ ấy chứ nhỉ !
- Dạ không! Mấy ông ấy chỉ học tới lớp 3 !!
Một
cán bộ gái lớ ngớ từ Hà Lội vào Sè Gòng (Sài Gòn), trước tham quan, sau
mua sắm. Đứng lóng ngóng tại chợ Bến Thành một lúc, bị một tên vô lại giựt bóp tiền, chạy mất.
Cán cái tru tréo ầm ĩ :
- Bớ người ta ! Ăn cắp ! Bắt thằng ăn cắp !
Thấy mọi người chung quanh không có vẻ hưởng ứng, cán gái càng gào to hơn :
- Ăn cướp ! Công an đâu, bắt thằng ngụy ăn cướp !
Thấy cán gái gào mãi đến khan cổ, một cụ bà lại bước đến gần bảo :
- Này , khẽ chứ ! Dưới chế độ "Xếp Hàng Cả Ngày" nàm gì có trộm cướp, chị định bêu riếu để bọn đế quốc nó cười cho đấy à ?
Cán cái uất ức :
- Sao nại không, cướp ló vừa giật mất ví tiền của tôi đây lày, kêu khản cổ chả ai tiếp đây lày !
Cụ bà gật gù, hiểu ra :
- À ra thế ! Thế thì chị phải báo động thế lày :
"Tiếp thu ! Nàng nước ơi, chúng ló tiếp thu và quản ní cái ví tiền của tôi rồi !".
Một công ty Mỹ chế tạo được 1 cái máy bắt trộm nên đem qua 1 số nước Đông Nam Á thí nghiệm:
Qua Campuchia, sau 3 ngày, bắt 50 thằng ăn trộm .
Qua Lào, sau 3 ngày, bắt 100 thằng .
Qua Indonesia, sau 3 ngày, bắt 150 thằng .
Qua VN, sau 3 ngày, mất máy..... !
Qua Indonesia, sau 3 ngày, bắt 150 thằng .
Qua VN, sau 3 ngày, mất máy..... !
ĐIỆN THOẠI LIÊN LẠC VỚI ĐIẠ NGỤC
Trong
một dịp viếng thăm Hà Nội , thủ đô của Việt Nam , ông Clinton ngạc
nhiên thấy có một chiếc điện thoại công cộng đề là " điện thoại dành
riêng để liên lạc với Địa Ngục , giá 30 xu một phút ." Clinton dùng thử
cái điện thoại đó và quả nhiên có thể nói chuyện được với quỷ sứ ở Địa
Ngục .
Khi
trở lại Hoa Kỳ ông ta thấy cũng có một cái điện thoại như vậy , nhưng
đề giá là 3000 Mỹ kim một phút . Thấy giá cả chênh lệch một cách quá
đáng , Clinton gọi dây nói chất vấn người điều hành máy điện thoại :
– Cùng loại điện thoại như vậy ở Việt Nam tôi chỉ phải trả 30 xu một phút tại sao ở đây lại đắt như vậy ?
– Vì ở đó là " local call ", thưa ngài .
ĐÈO NGANG
Trên đường từ Bắc vào Nam phải qua đèo Ngang. Khi qua đèo, một đồng chí Bí thư Bộ chính trị lên tiếng :
- Đất nước mình mấy trăm năm nay làm ăn không khấm khá chắc cũng tại cái đèo này. Nó nằm ngang chình ình nên tổ tiên ta đã đặt tên cho nó là Đèo Ngang. Chính vì vậy nên làm ăn không phất lên được.
Mọi người thắc mắc hỏi tại sao ? Một đồng chí Bí thư trẻ hăng hái phát biểu:
- Có gì đâu mà không hiểu. Đèo Ngang là Đang Nghèo! Nếu bây giờ mình đổi lại là Đèo Nghếch thì Đếch Nghèo.
Trên đường từ Bắc vào Nam phải qua đèo Ngang. Khi qua đèo, một đồng chí Bí thư Bộ chính trị lên tiếng :
- Đất nước mình mấy trăm năm nay làm ăn không khấm khá chắc cũng tại cái đèo này. Nó nằm ngang chình ình nên tổ tiên ta đã đặt tên cho nó là Đèo Ngang. Chính vì vậy nên làm ăn không phất lên được.
Mọi người thắc mắc hỏi tại sao ? Một đồng chí Bí thư trẻ hăng hái phát biểu:
- Có gì đâu mà không hiểu. Đèo Ngang là Đang Nghèo! Nếu bây giờ mình đổi lại là Đèo Nghếch thì Đếch Nghèo.
Thế là cả Bộ chính trị đồng ý đổi tên thành Đèo Nghếch. Thật là linh ứng.
Sau
vài năm, kinh tế phát triển đi lên, làm ăn khấm khá, dân chúng ấm no.
Nhưng thói đời hể no cơm thì ấm cật, vì vậy dân số càng ngày càng tăng,
mà lại tăng quá mức. Vì vậy Bộ chính trị họp khẩn cấp để tìm cách chặn đứng
việc bùng nổ dân số. Nhưng tìm mãi vẫn chưa ra kế hoạch nào. Bổng một chú Bí thư già khọm đưa tay xin có ý kiến. Chú nói:
- Trước đây ta đổi Đèo Ngang thành Đèo Nghếch thì đúng là có hiệu quả như mong muốn, vậy nay ta lại đổi thêm một lần nữa xem sao vì cái tên nó nói lên cái đặc điểm của vùng đất địa linh nhân kiệt yết hầu của nước ta.
việc bùng nổ dân số. Nhưng tìm mãi vẫn chưa ra kế hoạch nào. Bổng một chú Bí thư già khọm đưa tay xin có ý kiến. Chú nói:
- Trước đây ta đổi Đèo Ngang thành Đèo Nghếch thì đúng là có hiệu quả như mong muốn, vậy nay ta lại đổi thêm một lần nữa xem sao vì cái tên nó nói lên cái đặc điểm của vùng đất địa linh nhân kiệt yết hầu của nước ta.
Mọi người nhâu nhâu lên hỏi:
- Nhưng mà ăn nhập gì tới việc kế hoạch hóa gia đình? À mà đồng chí định đổi thành tên gì ?
Chú kia trả lời tỉnh queo :
- Nhưng mà ăn nhập gì tới việc kế hoạch hóa gia đình? À mà đồng chí định đổi thành tên gì ?
Chú kia trả lời tỉnh queo :
- Đèo Đứng !!!
Sau
ngày giải phóng miền Nam, trong một trường tiểu học ở khu Tân Định
(Saigòn), hôm đó cô giáo sau bài giảng về sự nghiệp vinh quang của bác
và đảng, cô bèn gọi một em bé lên để trắc nghiệm coi các em có hiểu bài
chưa, cô hỏi một bé gái :
- Cô hỏi em vậy ai là cha yêu quí của em và của dân tộc Việt-Nam ?
Em học trò trả lời :
- Thưa cô là Bác Hồ ạ.
Cô giáo khen :
- Em giỏi lắm, vậy cô hỏi em ai là người mẹ hiền của em và của dân tộc Việt-Nam ta ?
- Dạ thưa cô là Đảng ạ
Cô giáo tấm tắc khen :
- Em giỏi lắm, cô sẽ cho em điểm 10. Vậy nếu bây giờ em có được một điêù ước, em sẽ ao ước gì ?
Không cần phải suy nghĩ, em học trò trả lời ngay :
- Dạ thưa cô em ước gì em sẽ được mồ côi ạ.....
Cán bộ vẹm có người yêu nhưng không có tiền mua quà cho
đào nên đi ăn trộm một sơi dây chuyền vàng để tặng cho
nàng... lấy le . . Người yêu của Vẹm biết được nên hỏi :
- Anh đi ăn trộm của người ta, anh không sợ lương tâm cắn rứt
sao ?
Cán bộ Vẹm trả lời tỉnh bơ :
- Không ! Anh chỉ sợ chó cắn thôi !
VẠN HỒđào nên đi ăn trộm một sơi dây chuyền vàng để tặng cho
nàng... lấy le . . Người yêu của Vẹm biết được nên hỏi :
- Anh đi ăn trộm của người ta, anh không sợ lương tâm cắn rứt
sao ?
Cán bộ Vẹm trả lời tỉnh bơ :
- Không ! Anh chỉ sợ chó cắn thôi !
Có một nhà tu qua Mỹ Tu nghiệp, đến thăm một
số học sinh người Việt tại Chicago. Có một sinh viên từ tiểu bang
Minnesota có nhả ý mời vị tu hành này qua thăm Minnesota, xem tiểu bang
có nhiều hồ, và được mệnh danh là tiểu bang Vạn Hồ. Vị giáo sư nhà tu
mỉm cười và nói:
-Ở nước tôi chỉ có một Hồ mà cả nước điêu đứng, cho nên tôi không dám qua xứ vạn hồ của anh đâu. Cám ơn.
Một cụ già nọ, vì nghèo mà không biết làm sao có tiền ăn tết, nên mỗi buổi trưa bà vào nhà thờ đọc kinh và cầu nguyện.
Mấy chú cán bộ VC thường thấy
bà vào nhà thờ lúc trưa vắng người thì sinh nghi, không chừng bà liên
lạc gì với ông cha.. Nên chúng chia nhau rình rập.
Vì bà đọc kinh rất sốt sắng và thường qùy ở cuối nhà thờ nên bọn cán bộ nghe được trước khi ra về bà cầu nguyện như sau:
-Lạy Chúa cho con mười ngàn đồng để con có tiền lì xì cho cháu.
Thế là chúng có kế hoạch khẩn trương: kiếm cho ra 10000 bạc. 3 cán bộ móc túi ra chung nhau, tổng cộng mới có 6000.
Ngày hôm sau chúng lén vào trước đến nơi bà thường qùy. bỏ 6000 vào phong thư và cẩn thận đề "Bác hồ thân tặng bà cụ" rồi để nơi bàn qùy. Sau đó, 4 đứa tìm nơi ẩn nấp để hồ hởi chứng kiến thành qủa tuyên truyền.
Hôm
ấy bà cụ vào và thấy bì thư, mở ra đếm được 6000 đồng. Xem lại bì thư
thì thắy có chữ bác hồ đề tạng như trên, bà mới cầu nguyện với Chúa như
sau:
-Lạy Chúa, con cám ơn Chúa đã cho con tiền nhưng lần sau xin Chúa cho Thiên thần mang thẳng tới con, chứ đừng trao qua tay bác Hồ, lần này con thiệt mất 4000.
Nguyễn Vân Tùng chuyển
Nguyễn Vân Tùng chuyển