Kinh Khổ
Bài Post Cuối Ngày: Truyện cực ngắn. Chuyện thật xứ người
-Có câu chuyện ở xứ Tít Mù Khơi này, tớ đảm bảo là thực sự rất quái!
-Cậu vừa phát ngôn một câu nói rất “cà khịa”.
-Thì tớ kể luôn đây. Có anh chàng nọ dẫn vợ mới cưới đến trung tâm thẩm mỹ. Ông bác sĩ hẹn ông chồng ba giờ sau quay lại. Anh chàng một mình thơ thẩn đi ra bờ sông vắng ngồi làm thơ. Chập tối chàng chợt nhìn thấy bác sĩ vác một vật gì đó lò dò bước ra, ném tùm xuống sông. Chàng đến đón vợ, tá hỏa biết rằng cái vật lúc nãy chính là vợ mình.
-Cứ như chuyện Cát Tường bên xứ mình, cần gì phải lặn lội sang tận xứ Tít Mù Khơi. Cậu đúng là rỗi hơi.
-Gượm đã nào. Chàng vật vã khóc than, níu áo bác sĩ đòi lên gặp quan. Hai bên cò kè bớt một thêm hai, giờ lâu ngã giá vàng ngoài ngàn đô. Anh chàng vác một bao tiền, hớn hở ra về.
-Sao đàn ông xứ ấy bạc tình thế! Y như đàn bà xứ…
-Khoan khoan, tớ chưa kể hết. Anh chàng về đến nhà đã thấy vợ tươi như hoa đứng chờ trước cửa. Hóa ra đây là một “cuộc hợp đồng tác chiến” của hai vợ chồng. Khi bác sĩ làm đẹp xong xuôi, em sẽ giả chết. Chắc chắn gã bác sĩ sẽ vác em ném xuống sông. Anh cứ việc tri hô, còn em thì xưa nay vốn quen sông nước như con rái cá, khỏi lo.
-A, một kết thúc… có hậu!
-Chưa chưa… Vấn đề là cả ba ngày liền, ngày nào cũng có người gõ cửa, hỏi có cái xác này mới vớt từ dưới sông lên, có phải vợ anh không?
-Ôi, khủng khiếp quá. Hôm thứ tư chắc sẽ đầy kịch tính.
-Vợ chồng mất vía bỏ chạy biệt xứ, làm gì có hôm thứ tư.
http://nguyenhoalu.wordpress.com/2013/12/13/truyen-cuc-ngan-chuyen-that-xu-nguoi/
Bàn ra tán vào (0)
Các tin đã đăng
- "Vài Chuyện Buồn 30 Tháng 4" - by Trần Văn Giang (ghi lại).
- "Sinh Nhật Buồn" - by Khuất Đẩu / Trần Văn Giang (ghi lại).
- Sự thật về “Nước mắm Việt Hương” của Tàu (?) - by Kỳ Đỗ / Trần Văn Giang (ghi lại).
- "Người Mỹ và người Việt khác nhau ở chỗ này !" - by Nguyễn Đắc Phúc / Trần Văn Giang (ghi lại)
- Lịch sử và hoài nghi _ Trần Thế Kỷ
Bài Post Cuối Ngày: Truyện cực ngắn. Chuyện thật xứ người
-Có câu chuyện ở xứ Tít Mù Khơi này, tớ đảm bảo là thực sự rất quái!
-Cậu vừa phát ngôn một câu nói rất “cà khịa”.
-Thì tớ kể luôn đây. Có anh chàng nọ dẫn vợ mới cưới đến trung tâm thẩm mỹ. Ông bác sĩ hẹn ông chồng ba giờ sau quay lại. Anh chàng một mình thơ thẩn đi ra bờ sông vắng ngồi làm thơ. Chập tối chàng chợt nhìn thấy bác sĩ vác một vật gì đó lò dò bước ra, ném tùm xuống sông. Chàng đến đón vợ, tá hỏa biết rằng cái vật lúc nãy chính là vợ mình.
-Cứ như chuyện Cát Tường bên xứ mình, cần gì phải lặn lội sang tận xứ Tít Mù Khơi. Cậu đúng là rỗi hơi.
-Gượm đã nào. Chàng vật vã khóc than, níu áo bác sĩ đòi lên gặp quan. Hai bên cò kè bớt một thêm hai, giờ lâu ngã giá vàng ngoài ngàn đô. Anh chàng vác một bao tiền, hớn hở ra về.
-Sao đàn ông xứ ấy bạc tình thế! Y như đàn bà xứ…
-Khoan khoan, tớ chưa kể hết. Anh chàng về đến nhà đã thấy vợ tươi như hoa đứng chờ trước cửa. Hóa ra đây là một “cuộc hợp đồng tác chiến” của hai vợ chồng. Khi bác sĩ làm đẹp xong xuôi, em sẽ giả chết. Chắc chắn gã bác sĩ sẽ vác em ném xuống sông. Anh cứ việc tri hô, còn em thì xưa nay vốn quen sông nước như con rái cá, khỏi lo.
-A, một kết thúc… có hậu!
-Chưa chưa… Vấn đề là cả ba ngày liền, ngày nào cũng có người gõ cửa, hỏi có cái xác này mới vớt từ dưới sông lên, có phải vợ anh không?
-Ôi, khủng khiếp quá. Hôm thứ tư chắc sẽ đầy kịch tính.
-Vợ chồng mất vía bỏ chạy biệt xứ, làm gì có hôm thứ tư.
http://nguyenhoalu.wordpress.com/2013/12/13/truyen-cuc-ngan-chuyen-that-xu-nguoi/