Mỗi Ngày Một Chuyện

CUNG KIẾM MỎI - CAO MỴ NHÂN

(HNPD) Dẫu tôi không lăn xả vào tác chiến ở sa trường xưa, nhưng suốt thời gian trưởng thành trong ...binh nghiệp, tôi nhận định được điều: chỉ có tình yêu lính chân phương, mới cảm nhận được lòng chung thuỷ, dạ trung thành với đồng đội.


CUNG KIẾM MỎI   -   CAO MỴ NHÂN 

 

Bấy giờ độ 6 giờ chiều ngày N, ở hành lang bệnh viện X  Orange county, tôi đứng sau lưng vị quan 6 xưa, niên trưởng đã 89 tuổi . 

Phía đầu hành lang, ngoài cửa phòng làm việc của nhân viên Văn phòng và toán chuyên môn của  bệnh viện...lúc nào cũng đông người đến kẻ đi . 

Tôi cứ nhìn đồng hồ như đang trông chờ ai. Còn vị quan 6 lại vừa đủng đỉnh, vừa chán nản điều gì đó, niên trưởng họ Đặng, xưa làm ở một cơ quan trung ương đồn trú tại đô thành Saigon Chợ Lớn . 

Trời mỗi lúc một " chiều " hơn, đã có chỗ loang lổ sắc đậm nhạt hoàng hôn...

 

Quan 6 Đg chỉ tay về phía đông người vào ra Văn phòng khu " I See You "  ( I C U ) rồi bảo : 

Cô có biết " gã tử thần " đang duyệt danh sách ai đi, ai ở lại phòng này đó không ? 

Tôi hết sức ngạc nhiên, hỏi lại niên trưởng cho chắc : 

Là thế nào, sao lạ vậy đại tá ? 

Lạ cái gì, tới bệnh viện sống, chết, là đã có danh sách từ trời gởi xuống cái Văn phòng đó rồi . 

Tôi vẫn chưa hiểu ra, mặt cứ ...nghệt ra ngó ông quan 6 . Quan định nói gì chứ, ở Mỹ chớ có phải ở VN CS đâu, mà có chuyện mờ ám hay mê tín gì đây . 

Đại tá Đg thở dài, ngó mấy người bịnh, nói vừa đủ cho tôi nghe: 

" hôm trước bà nhà tôi đau quá, tôi theo bả tới bệnh viện, tôi cứ dòm chừng bà, như là sợ bà ấy đi lạc, bà ấy cười héo hắt, nhưng lại gắt gỏng: ông có giữ tôi cũng không được, gã tử thần ngày nào hắn cũng đứng ở đằng kia kìa, tôi nhìn thấy hắn rồi, hắn cũng nhìn thấy tôi, hắn gật gật cái đầu, ý nói tôi đã trúng tuyển ..." 

Đại tá Đg cười hắt ra, thế rồi khuya hôm đó, bà nhà tôi đi, cô ạ . 

 

Tôi không dám hỏi quan 6 Đg nữa, chúng tôi tới thăm ông, và được nghe đoạn sầu thiên cổ vừa nêu.

Quan 6 tiếp: Tôi cũng vừa thấy mặt gã tử thần, nhưng hắn không nhìn tôi, hắn bận với mấy người ...nặng hơn tôi, chắc tôi còn thêm thời gian ở lại với con cháu . 

Sau đó đại tá Đg được về nhà, nhưng chỉ một tuần sau ông trở lại cái ICU đó , rồi đi luôn . 

Nghe tin niên trưởng Đg về nhà, chúng tôi cũng mừng, rồi niên trưởng  " trúng tuyển " lên đường trực chỉ cõi tiên, một lần nữa tôi lờ mờ hiểu cái chuyện " tri thiên mệnh " biết được lẽ ở, đi của bản thân,  dù cụ 89 tuổi, là sắp gấp đôi số tuổi biết mệnh trời : ngũ thập tri thiên mệnh ...

Bây giờ, nếu không bịnh trầm kha, thì phải cửu thập trở lên mới " tri thiên mệnh " đúng với thời đại văn minh tiên tiến chứ " tri " sớm làm chi cà  ? 

 

Cũng trong số huynh đệ chi binh thân thiết với gia đình đại tá Đg, có một đại uý Biệt Động Quân rất năng nổ , rõ ràng tôi thấy lúc nào ông cũng có nụ cười thật trọn vẹn trên gương mặt tươi vui.

Có lẽ ai ở gần ông BĐQ ấy, chắc là yên tâm lắm, ít nhất ông ta gây được một niềm tin cho khách cận kề . 

Ấy vậy mà vị quan ba này, cũng không xa rời ý nghĩ tổng quát như ông bà đại tá Đg, ấy là : 

Này hơi đâu mà buồn, cái gì nó đến, thì mình đón chào thôi. Tui nói thiệt với bà, bà Mỵ à, sao bà cứ lo " trời đổ  " vậy.? Xưa tui đi " oánh giặc ", có lần tui vặn cổ lão " thần chết " đấy . 

Ở cái trận Miếu Bông sát nách Đà Nẵng đó, " thằng cha Tử Thần " nó hăm tui là nó sẽ điền thêm tên tui vô bản danh sách ra đi ...sớm nhứt . 

Chu choa, ông đọc được bản danh sách đó à ? 

Bà mới dở, người nào không có niềm tin trong đời, là lập tức gặp nó " thằng cha tử thần " đó ngay . 

Cho nên, quý huynh đệ chi binh cần ...xây dựng niềm tin, trước khi chiến đấu với bịnh hoạn . ..

Niềm tin tăng thêm nghị lực cho lẽ sống . 

 

Nhưng để làm gì, trời đã xế chiều ...

Bà Mỵ này, ngày xưa bà uỷ lạo chúng tôi, bây giờ tui yêu cầu bà uỷ lạo cho chính bà đi ...

Không vì mục đích chi hết, chúng ta cần hiện diện lâu hơn ở cái khung cảnh lưu vong này, tui cứ tưởng tượng một ngày nào, chúng ta mất hết, bộ mặt xã hội tị nạn sẽ thế nào đây...

Ông chiến hữu này, một thời với ông 5 Nguyễn  Thừa Dzu, còn gọi Cò Dzu, ông 5 Tôn Thất Trực  mái tóc trước hoe vàng từ thời còn là thiếu uý, sau lên trung rồi đại uý BĐQ. 

Hai ông tiểu đoàn trưởng, tiểu đoàn phó BĐQ này , khi lên tá 4, tá 5  là đã rời QKI, đi quận trưởng ở đâu trong Nam, tôi không gặp nữa. 

Quan 5 Cò Dzu thì qua đời ở thủ đô tị nạn Bolsa, đám tang chật nghẹt bạn hữu. Các  giai nhân người nào người nấy, trang sức toàn bằng những chuỗi nước mắt...

Còn quan 5 Tôn Thất Trực  thì lại nghe ông thất lộc, từ thủa vận nước suy vong 1975 . 

 

Vị đại uý tươi vui, năng nổ BĐQ này, khi chung đơn vị  với 2 ông trên, bạn ta còn trẻ lắm, vừa thiếu uý thôi .

Tôi bỗng nở nụ cười quen thuộc, nhớ lại những ngày còn ở chung với toán kỹ thuật trong ngôi nhà trên lưng đồi ...Rạch Bắp...khi lao động hậu tù cải tạo  . 

Thiếu tá trưởng toán và tôi hay nói chuyện với nhau về các đấng mày râu trong  QL/VNCH...

Giả ( là chả, tức cha nội, gã vv...), thiếu tá Trần Văn Đài cứ thản nhiên nói : 

Giả mới thiếu tá thôi, mà khiếp lắm nghe...quen toàn tay tổ đó ...

Lần khác, tôi lại tỉ tê kể lể: 

Quang hả, hắn mới thiếu uý thôi ...

Chưa nói hết câu, thiếu uý Quang đã cười, cắt ngang : 

Tôi thấy chị với anh Đài thật lạ, mỗi lần nói chuyện về cấp bậc phe ta, là cứ thêm chữ " thôi " vô, để ...ám chỉ chi vậy. ? 

Tôi cười ngặt nghẹo , còn tá Đài hơi ngượng, giải thích là ý định so sánh giữa quan nhỏ hơn cái ông quan lớn kia , hay có tính cách làm được chuyện lớn vậy, chứ có sao đâu, và kiểu nói năng đó, đã đi vào ngôn ngữ lính chúng ta rồi .

 

Chính đại tá Phan Phiên Tham Mưu Phó CTCT QĐI/QKI cũng từng thốt chữ " thôi "với quan 6 bạn : 

" Ông biết không, " lão B " đại tá thôi, mà có điểm với ông T ( Tông Tông ) lắm nghe, lão sắp đi tỉnh trưởng lần thứ 3 rồi đó ..." 

Bây giờ tôi bỗng nhớ lời ăn tiếng nói của huynh đệ chi binh quá đỗi ...

Chẳng lẽ tôi lại thương mến lính đến thế sao, nhất cử nhất động của các thành viên trong đại tộc KaKi  tôi, tôi đều tưởng như mới hôm qua. ..những ngày xưa thân ái trước 30-4-1975 . 

 

Do đó, khi trên đường tị nạn, tình cờ gặp được 

"Sân chơi dành cho lính" này, Hải Ngoại Phiếm Đàm mà quan " Đồ Ngu " vị Chủ biên ...tôi đã cố công gầy dựng nó, điện báo HNPD. 

Ngõ hầu để huynh đệ chi binh có nơi riêng biệt hồi tưởng lại ..."một thời đã yêu...binh nghiệp" .

Thì không thể nào quên , không thể nào ...phản bội binh nghiệp của mình.

Khi tôi đã nhập cuộc phong trần ở sân chơi duy nhất hiện nay nghĩ về lửa đạn còn đang âm ỉ  cháy ...

Tôi mừng rỡ nhiều lần ca tụng những người chăm sóc cái sân chơi tràn đầy " lá cải " tươi tốt, mướt xanh ...

Vì thế tình cảm tôi cứ dạt dào khi viết lách,  khiến nhà văn Nguyễn Trọng Hoàn, chủ biên ...tôi, không ngăn sức viết, hay nguồn thơ vốn dành cho lính từ lâu, ông lặng lẽ để tôi tha hồ sáng tác ...

 

Dẫu tôi không lăn xả vào tác chiến ở sa trường xưa, nhưng suốt thời gian trưởng thành trong ...binh nghiệp, tôi nhận định được điều: chỉ có tình yêu lính chân phương, mới cảm nhận được lòng chung thuỷ, dạ trung thành với đồng đội. 

Đó chính là lý do duy nhất khiến tôi lúc nào cũng kể chuyện huynh đệ chi binh, như hôm nay, thân kính chia sẻ chút tâm tình cùng quý vị chiến sĩ  từng đi vào nơi gió cát thủa nào, trong đại tộc KaKi QL/VNCH thân thuộc, quý mến.

 

           CAO MỴ NHÂN (HNPD)

Bàn ra tán vào (0)

Comment




  • Input symbols

CUNG KIẾM MỎI - CAO MỴ NHÂN

(HNPD) Dẫu tôi không lăn xả vào tác chiến ở sa trường xưa, nhưng suốt thời gian trưởng thành trong ...binh nghiệp, tôi nhận định được điều: chỉ có tình yêu lính chân phương, mới cảm nhận được lòng chung thuỷ, dạ trung thành với đồng đội.


CUNG KIẾM MỎI   -   CAO MỴ NHÂN 

 

Bấy giờ độ 6 giờ chiều ngày N, ở hành lang bệnh viện X  Orange county, tôi đứng sau lưng vị quan 6 xưa, niên trưởng đã 89 tuổi . 

Phía đầu hành lang, ngoài cửa phòng làm việc của nhân viên Văn phòng và toán chuyên môn của  bệnh viện...lúc nào cũng đông người đến kẻ đi . 

Tôi cứ nhìn đồng hồ như đang trông chờ ai. Còn vị quan 6 lại vừa đủng đỉnh, vừa chán nản điều gì đó, niên trưởng họ Đặng, xưa làm ở một cơ quan trung ương đồn trú tại đô thành Saigon Chợ Lớn . 

Trời mỗi lúc một " chiều " hơn, đã có chỗ loang lổ sắc đậm nhạt hoàng hôn...

 

Quan 6 Đg chỉ tay về phía đông người vào ra Văn phòng khu " I See You "  ( I C U ) rồi bảo : 

Cô có biết " gã tử thần " đang duyệt danh sách ai đi, ai ở lại phòng này đó không ? 

Tôi hết sức ngạc nhiên, hỏi lại niên trưởng cho chắc : 

Là thế nào, sao lạ vậy đại tá ? 

Lạ cái gì, tới bệnh viện sống, chết, là đã có danh sách từ trời gởi xuống cái Văn phòng đó rồi . 

Tôi vẫn chưa hiểu ra, mặt cứ ...nghệt ra ngó ông quan 6 . Quan định nói gì chứ, ở Mỹ chớ có phải ở VN CS đâu, mà có chuyện mờ ám hay mê tín gì đây . 

Đại tá Đg thở dài, ngó mấy người bịnh, nói vừa đủ cho tôi nghe: 

" hôm trước bà nhà tôi đau quá, tôi theo bả tới bệnh viện, tôi cứ dòm chừng bà, như là sợ bà ấy đi lạc, bà ấy cười héo hắt, nhưng lại gắt gỏng: ông có giữ tôi cũng không được, gã tử thần ngày nào hắn cũng đứng ở đằng kia kìa, tôi nhìn thấy hắn rồi, hắn cũng nhìn thấy tôi, hắn gật gật cái đầu, ý nói tôi đã trúng tuyển ..." 

Đại tá Đg cười hắt ra, thế rồi khuya hôm đó, bà nhà tôi đi, cô ạ . 

 

Tôi không dám hỏi quan 6 Đg nữa, chúng tôi tới thăm ông, và được nghe đoạn sầu thiên cổ vừa nêu.

Quan 6 tiếp: Tôi cũng vừa thấy mặt gã tử thần, nhưng hắn không nhìn tôi, hắn bận với mấy người ...nặng hơn tôi, chắc tôi còn thêm thời gian ở lại với con cháu . 

Sau đó đại tá Đg được về nhà, nhưng chỉ một tuần sau ông trở lại cái ICU đó , rồi đi luôn . 

Nghe tin niên trưởng Đg về nhà, chúng tôi cũng mừng, rồi niên trưởng  " trúng tuyển " lên đường trực chỉ cõi tiên, một lần nữa tôi lờ mờ hiểu cái chuyện " tri thiên mệnh " biết được lẽ ở, đi của bản thân,  dù cụ 89 tuổi, là sắp gấp đôi số tuổi biết mệnh trời : ngũ thập tri thiên mệnh ...

Bây giờ, nếu không bịnh trầm kha, thì phải cửu thập trở lên mới " tri thiên mệnh " đúng với thời đại văn minh tiên tiến chứ " tri " sớm làm chi cà  ? 

 

Cũng trong số huynh đệ chi binh thân thiết với gia đình đại tá Đg, có một đại uý Biệt Động Quân rất năng nổ , rõ ràng tôi thấy lúc nào ông cũng có nụ cười thật trọn vẹn trên gương mặt tươi vui.

Có lẽ ai ở gần ông BĐQ ấy, chắc là yên tâm lắm, ít nhất ông ta gây được một niềm tin cho khách cận kề . 

Ấy vậy mà vị quan ba này, cũng không xa rời ý nghĩ tổng quát như ông bà đại tá Đg, ấy là : 

Này hơi đâu mà buồn, cái gì nó đến, thì mình đón chào thôi. Tui nói thiệt với bà, bà Mỵ à, sao bà cứ lo " trời đổ  " vậy.? Xưa tui đi " oánh giặc ", có lần tui vặn cổ lão " thần chết " đấy . 

Ở cái trận Miếu Bông sát nách Đà Nẵng đó, " thằng cha Tử Thần " nó hăm tui là nó sẽ điền thêm tên tui vô bản danh sách ra đi ...sớm nhứt . 

Chu choa, ông đọc được bản danh sách đó à ? 

Bà mới dở, người nào không có niềm tin trong đời, là lập tức gặp nó " thằng cha tử thần " đó ngay . 

Cho nên, quý huynh đệ chi binh cần ...xây dựng niềm tin, trước khi chiến đấu với bịnh hoạn . ..

Niềm tin tăng thêm nghị lực cho lẽ sống . 

 

Nhưng để làm gì, trời đã xế chiều ...

Bà Mỵ này, ngày xưa bà uỷ lạo chúng tôi, bây giờ tui yêu cầu bà uỷ lạo cho chính bà đi ...

Không vì mục đích chi hết, chúng ta cần hiện diện lâu hơn ở cái khung cảnh lưu vong này, tui cứ tưởng tượng một ngày nào, chúng ta mất hết, bộ mặt xã hội tị nạn sẽ thế nào đây...

Ông chiến hữu này, một thời với ông 5 Nguyễn  Thừa Dzu, còn gọi Cò Dzu, ông 5 Tôn Thất Trực  mái tóc trước hoe vàng từ thời còn là thiếu uý, sau lên trung rồi đại uý BĐQ. 

Hai ông tiểu đoàn trưởng, tiểu đoàn phó BĐQ này , khi lên tá 4, tá 5  là đã rời QKI, đi quận trưởng ở đâu trong Nam, tôi không gặp nữa. 

Quan 5 Cò Dzu thì qua đời ở thủ đô tị nạn Bolsa, đám tang chật nghẹt bạn hữu. Các  giai nhân người nào người nấy, trang sức toàn bằng những chuỗi nước mắt...

Còn quan 5 Tôn Thất Trực  thì lại nghe ông thất lộc, từ thủa vận nước suy vong 1975 . 

 

Vị đại uý tươi vui, năng nổ BĐQ này, khi chung đơn vị  với 2 ông trên, bạn ta còn trẻ lắm, vừa thiếu uý thôi .

Tôi bỗng nở nụ cười quen thuộc, nhớ lại những ngày còn ở chung với toán kỹ thuật trong ngôi nhà trên lưng đồi ...Rạch Bắp...khi lao động hậu tù cải tạo  . 

Thiếu tá trưởng toán và tôi hay nói chuyện với nhau về các đấng mày râu trong  QL/VNCH...

Giả ( là chả, tức cha nội, gã vv...), thiếu tá Trần Văn Đài cứ thản nhiên nói : 

Giả mới thiếu tá thôi, mà khiếp lắm nghe...quen toàn tay tổ đó ...

Lần khác, tôi lại tỉ tê kể lể: 

Quang hả, hắn mới thiếu uý thôi ...

Chưa nói hết câu, thiếu uý Quang đã cười, cắt ngang : 

Tôi thấy chị với anh Đài thật lạ, mỗi lần nói chuyện về cấp bậc phe ta, là cứ thêm chữ " thôi " vô, để ...ám chỉ chi vậy. ? 

Tôi cười ngặt nghẹo , còn tá Đài hơi ngượng, giải thích là ý định so sánh giữa quan nhỏ hơn cái ông quan lớn kia , hay có tính cách làm được chuyện lớn vậy, chứ có sao đâu, và kiểu nói năng đó, đã đi vào ngôn ngữ lính chúng ta rồi .

 

Chính đại tá Phan Phiên Tham Mưu Phó CTCT QĐI/QKI cũng từng thốt chữ " thôi "với quan 6 bạn : 

" Ông biết không, " lão B " đại tá thôi, mà có điểm với ông T ( Tông Tông ) lắm nghe, lão sắp đi tỉnh trưởng lần thứ 3 rồi đó ..." 

Bây giờ tôi bỗng nhớ lời ăn tiếng nói của huynh đệ chi binh quá đỗi ...

Chẳng lẽ tôi lại thương mến lính đến thế sao, nhất cử nhất động của các thành viên trong đại tộc KaKi  tôi, tôi đều tưởng như mới hôm qua. ..những ngày xưa thân ái trước 30-4-1975 . 

 

Do đó, khi trên đường tị nạn, tình cờ gặp được 

"Sân chơi dành cho lính" này, Hải Ngoại Phiếm Đàm mà quan " Đồ Ngu " vị Chủ biên ...tôi đã cố công gầy dựng nó, điện báo HNPD. 

Ngõ hầu để huynh đệ chi binh có nơi riêng biệt hồi tưởng lại ..."một thời đã yêu...binh nghiệp" .

Thì không thể nào quên , không thể nào ...phản bội binh nghiệp của mình.

Khi tôi đã nhập cuộc phong trần ở sân chơi duy nhất hiện nay nghĩ về lửa đạn còn đang âm ỉ  cháy ...

Tôi mừng rỡ nhiều lần ca tụng những người chăm sóc cái sân chơi tràn đầy " lá cải " tươi tốt, mướt xanh ...

Vì thế tình cảm tôi cứ dạt dào khi viết lách,  khiến nhà văn Nguyễn Trọng Hoàn, chủ biên ...tôi, không ngăn sức viết, hay nguồn thơ vốn dành cho lính từ lâu, ông lặng lẽ để tôi tha hồ sáng tác ...

 

Dẫu tôi không lăn xả vào tác chiến ở sa trường xưa, nhưng suốt thời gian trưởng thành trong ...binh nghiệp, tôi nhận định được điều: chỉ có tình yêu lính chân phương, mới cảm nhận được lòng chung thuỷ, dạ trung thành với đồng đội. 

Đó chính là lý do duy nhất khiến tôi lúc nào cũng kể chuyện huynh đệ chi binh, như hôm nay, thân kính chia sẻ chút tâm tình cùng quý vị chiến sĩ  từng đi vào nơi gió cát thủa nào, trong đại tộc KaKi QL/VNCH thân thuộc, quý mến.

 

           CAO MỴ NHÂN (HNPD)

BÀN RA TÁN VÀO

Đề bài :"Tiếng Việt, yêu & ghét" - Lê Hữu ( Trần Văn Giang ghi lại )

'vô hình trung' là nghĩa gì vậy, sao cứ thích dùng, hình như có nghĩa là 'vô tình'

Xem Thêm

Đề bài :TIN CHIẾN SỰ MỚI NHẤT[ CẬP NHẬT NGÀY 20 -5 - 2022 ]

Suu cao,thue nang,nhu yeu pham tang gia.Kinh te eo seo...Vay ma dang Lua van lay tien cua dan tro giup linh tinh.Mo cua bien gioi.Ung ho toi ac truc tiep khi sua luat cho phep trom cuop o muc do <1.000 dollars thi vo toi....Neu vao thoi diem Trump,bon Lua da ho hoan nhu the nao ??? Nhung nguoi bau ban vi chut tu loi ,nghi gi ve dat nuoc ??? Phai chang day khong phai la dat nuoc minh ??? bat qua,lai tro ve que huong cu...Neu vay,ban la thang cho chet ! mien ban !

Xem Thêm

Đề bài :Tin Mới Nhất Về Chiến Sư Ucraina [ CẬP NHẬT NGÀY 14-5-2022 ]

Chung nao moi vet nho cua ho nha Dan da duoc tay xoa trang boc,thi Uk moi co hy vong...ngung chien.Cung vay,ngay nao ma cac cong ty ,co goc gac tu cac dang bac nu luu-anh hao cua khoi tu do va ong chief police va dang Lua thi moi giai xong phuong trinh tau cong !

Xem Thêm

Đề bài :Người Việt Nam Nghĩ Gì? -Từ Đức Minh ( Trần Văn Giang ghi lại )

Nhan dinh cua saigonpots ma bac Tran van Giang ghi lai.Doc xong nghe cay dang nao long.Du su that no ranh ranh.Nhung tuoi gia cung co mot hy vong cho du la mong manh va mo ao. hy vong con hon la that vong ?

Xem Thêm

Đề bài :Người Việt Nam Nghĩ Gì? -Từ Đức Minh ( Trần Văn Giang ghi lại )

Nhan dinh cua saigonpots ma bac Tran van Giang ghi lai.Doc xong nghe cay dang nao long.Du su that no ranh ranh.Nhung tuoi gia cung co mot hy vong cho du la mong manh va mo ao. hy vong con hon la that vong ?

Xem Thêm

Đề bài :Hình cũ - Hà Thượng Thủ

Ngắm lại hình xưa chịu mấy ông Những Linh, Tùng, Duẫn với Mười, Đồng Mặt mày ai lại đi hồ hởi Phấn khởi khi Tàu cướp Biển Đông Phải chăng “quý” mặt đã thành mông Con mắt nay đà có nhưng không Nên mới chổng khu vào hải đảo Gia tài gấm vóc của tổ tông?

Xem Thêm

Đề bài :Nói thật - Hà Thượng Thủ

Loi tuyen bo cua Bo truong han la phai dung ! Vay ra tu truoc toi nay,bang gia- hoc gia- tu nghiep gia...tat ca deu gia. Vay cai gi la that ?chang phai duoi che do CS,tat ca deu la gia tra,.gian doi,lua dao...Tat ca deu da duoc dao tao bang lao toet ngay tu khi con la thieu nhi .

Xem Thêm

Đề bài :Nói thật - Hà Thượng Thủ

Loi tuyen bo cua Bo truong han la phai dung ! Vay ra tu truoc toi nay,bang gia- hoc gia- tu nghiep gia...tat ca deu gia. Vay cai gi la that ?chang phai duoi che do CS,tat ca deu la gia tra,.gian doi,lua dao...Tat ca deu da duoc dao tao bang lao toet ngay tu khi con la thieu nhi .

Xem Thêm

Đề bài :Nói thật - Hà Thượng Thủ

Loi tuyen bo cua Bo truong han la phai dung ! Vay ra tu truoc toi nay,bang gia- hoc gia- tu nghiep gia...tat ca deu gia. Vay cai gi la that ?chang phai duoi che do CS,tat ca deu la gia tra,.gian doi,lua dao...Tat ca deu da duoc dao tao bang lao toet ngay tu khi con la thieu nhi .

Xem Thêm