Kinh Khổ
Khi Thơ Lên Tiếng
Phan Lạc Giang Đông
(Gởi Những Người Cầm Bút)
Khi tiếng ru bị cắt ngang âm điệu
khi tiếng võng đưa
bị ngưng lại bỗng dưng
khi tiếng than khốn khó trùng trùng
khi khói lửa ngút ngàn
khi bạo tàn ngự trị
khi trọc phú tỏ bản năng ích kỷ
khi lũ thấp hèn cơ hội lưu manh
khi trưởng giả
học làm sang
thở nọc độc hôi tanh
khi cái bụng to hơn óc não
khi khoa bảng ưa ngồi nói láo
khi chính trị sa-lông yêu nước đầu môi
khi diễn văn đọc mãi không thôi
nói điều giả che manh tâm lừa đảo
khi trắng đen mập mờ trâng tráo
thời suy vong ngôn ngữ - văn chương
khi những tên nhảy múa
trên đau thương
khi quê hương –
Tổ Quốc đau từng chặng
Suốt thế kỷ phủ đầy huyễn hoặc
Người dối Người
ma quỷ tự tim đen
khi vòng vây chủ nghĩa bóng đêm
khi mọi việc khởi đi
từ bao điều tính toán
khi đạo lý thở dài ngao ngán
khi chữ yêu thương
thành sáo ngữ vô tình
khi sự thực sợ ánh sáng bình minh
khi im lặng trở thành cần thiết
là khi đó Thi Ca hiểu biết
Phải Rất Cần Lên Tiếng Báo Nguy
*
Ở xa xăm vời vợi nghĩ suy
em hỏi tôi khi nào hạnh phúc
biết trả lời sao
khi chung quanh ô nhục
biết nói sao
khi những gì chân thực
đều nín thinh như tĩnh vật ngoan hiền
những tấm họa nào màu sắc đảo điên
những đoạn nhạc âm thanh nhạt thếch
người lương thiện trở nên ngờ nghệch
đứng bâng khuâng giữa cõi oán hờn
Người cầm bút
không cần biết thiệt hơn
Vũ khí chính là Thơ lên tiếng
Là báo động
là việc làm biểu hiện
của vô vàn sắc mực đấu tranh
*
Em có thể yêu tôi
bởi vần điệu trong lành
bởi bề ngoài đỏm dáng
bởi kịch diễn
bởi những điều thế nhân nhàm chán
bởi ngôn từ ngọt lịm đường hương
nhưng em ơi
điều duy nhất phải hiểu nhau hơn
là bản chất
là tận cùng dưới đáy tim dũng cảm
Người Văn Nghệ
đứng giữa vùng ánh sáng
viết nên
hoa
nắng
trăng
sao
viết nên đời mới
gửi trao
cho Dân Tộc
Con Người
Nhân Loại
Ngọn bút thiêng vượt qua bao trở ngại
đồng hành cùng lịch sử
yêu thương
Em yêu dấu ơi
từ khổ đau
Thơ Tôi Lên Tiếng
Thơ Chúng Ta
Lên Tiếng
Cứu Quê Hương
Bàn ra tán vào (0)
Các tin đã đăng
- "Vài Chuyện Buồn 30 Tháng 4" - by Trần Văn Giang (ghi lại).
- "Sinh Nhật Buồn" - by Khuất Đẩu / Trần Văn Giang (ghi lại).
- Sự thật về “Nước mắm Việt Hương” của Tàu (?) - by Kỳ Đỗ / Trần Văn Giang (ghi lại).
- "Người Mỹ và người Việt khác nhau ở chỗ này !" - by Nguyễn Đắc Phúc / Trần Văn Giang (ghi lại)
- Lịch sử và hoài nghi _ Trần Thế Kỷ
Khi Thơ Lên Tiếng
Phan Lạc Giang Đông
(Gởi Những Người Cầm Bút)
Khi tiếng ru bị cắt ngang âm điệu
khi tiếng võng đưa
bị ngưng lại bỗng dưng
khi tiếng than khốn khó trùng trùng
khi khói lửa ngút ngàn
khi bạo tàn ngự trị
khi trọc phú tỏ bản năng ích kỷ
khi lũ thấp hèn cơ hội lưu manh
khi trưởng giả
học làm sang
thở nọc độc hôi tanh
khi cái bụng to hơn óc não
khi khoa bảng ưa ngồi nói láo
khi chính trị sa-lông yêu nước đầu môi
khi diễn văn đọc mãi không thôi
nói điều giả che manh tâm lừa đảo
khi trắng đen mập mờ trâng tráo
thời suy vong ngôn ngữ - văn chương
khi những tên nhảy múa
trên đau thương
khi quê hương –
Tổ Quốc đau từng chặng
Suốt thế kỷ phủ đầy huyễn hoặc
Người dối Người
ma quỷ tự tim đen
khi vòng vây chủ nghĩa bóng đêm
khi mọi việc khởi đi
từ bao điều tính toán
khi đạo lý thở dài ngao ngán
khi chữ yêu thương
thành sáo ngữ vô tình
khi sự thực sợ ánh sáng bình minh
khi im lặng trở thành cần thiết
là khi đó Thi Ca hiểu biết
Phải Rất Cần Lên Tiếng Báo Nguy
*
Ở xa xăm vời vợi nghĩ suy
em hỏi tôi khi nào hạnh phúc
biết trả lời sao
khi chung quanh ô nhục
biết nói sao
khi những gì chân thực
đều nín thinh như tĩnh vật ngoan hiền
những tấm họa nào màu sắc đảo điên
những đoạn nhạc âm thanh nhạt thếch
người lương thiện trở nên ngờ nghệch
đứng bâng khuâng giữa cõi oán hờn
Người cầm bút
không cần biết thiệt hơn
Vũ khí chính là Thơ lên tiếng
Là báo động
là việc làm biểu hiện
của vô vàn sắc mực đấu tranh
*
Em có thể yêu tôi
bởi vần điệu trong lành
bởi bề ngoài đỏm dáng
bởi kịch diễn
bởi những điều thế nhân nhàm chán
bởi ngôn từ ngọt lịm đường hương
nhưng em ơi
điều duy nhất phải hiểu nhau hơn
là bản chất
là tận cùng dưới đáy tim dũng cảm
Người Văn Nghệ
đứng giữa vùng ánh sáng
viết nên
hoa
nắng
trăng
sao
viết nên đời mới
gửi trao
cho Dân Tộc
Con Người
Nhân Loại
Ngọn bút thiêng vượt qua bao trở ngại
đồng hành cùng lịch sử
yêu thương
Em yêu dấu ơi
từ khổ đau
Thơ Tôi Lên Tiếng
Thơ Chúng Ta
Lên Tiếng
Cứu Quê Hương