Mỗi Ngày Một Chuyện

LÚC TAN MƯA - CAO MỴ NHÂN

(HNPD) Biết bao câu chuyện không cần đòi hỏi đoạn kết có hậu, là vì thực tế ở sa trường, nỗi chết không rời người lính chúng ta, làm sao có cái hậu vuông tròn, ngoài việc Thượng Đế phân vai cho từng nhân vật ở cõi đời này .

        

    LÚC TAN MƯA   -   CAO MỴ NHÂN 

 

Sau mấy ngày trời thấp như phơi trên nóc nhà chọc trời. Sáng nay, giờ này 10:00 am, mây và nắng đang tươi rói nhìn nhau say đắm, khiến mình thấy lòng như phơi phới ...tiến lên. 

Trời đất, viết ...văn tình cảm, mà như viết bài " đọc dưới cờ " mỗi sáng thứ hai ngày xưa ở Bộ Tư Lệnh QĐI/ QKI  không bằng . 

Bởi vì mỗi một văn từ mang một ý nghĩa riêng, mà hễ xử dụng đúng nó, từ ngữ ấy, thì khỏi cần dài dòng văn tự, người đọc hiểu ngay...anh muốn nói gì. 

 

Chu choa, qua kính viễn vọng, mình lại thấy đôi mắt của anh mở to như quả trám, ý hỏi: anh có muốn nói gì đâu, sao lại viết " anh muốn nói gì " là sao ? 

Ố ô, đó là một đại danh từ chung chung, mỗi lần quý vị thuyết trình đề tài nào, hay có câu đệm cuối : " Anh muốn nói gì " vậy thôi . 

Nhưng mà cũng hay, trong bài này, mình cũng có ý nhắc lại một khuyến dụ của asvnh, rằng thì là anh bảo : 

" Này, này, bài vở gởi điện báo, thì chỉ có tính cách hôm nay đọc, mai có bài khác, nên không cần, không nên dài dòng, làm sao viết ngắn mà rõ ràng được mới là khó . " 

Biết rồi: "Vài hàng gởi anh trìu mến..." đủ rồi...

 

Mình ờ ờ, tự hạn chế số câu cú " mỗi ngày một chuyện " như kiểu ngồi trên xe đò, nói tin tức thời sự , xã hội vv...

Nhưng rồi, chứng nào tật nấy, mình lại kể lể dài dòng  Feuilleton. 

Như ngày xưa có truyện dài viết theo số trang, khiến đôi khi tác giả bận rộn quá, hoặc buồn ngủ quá, cứ theo cảm nghĩ viết cho liên tục...

Thì lại gặp cảnh nhân vật trong truyện qua đời rồi, bỗng sống lại, dẫn bạn vàng đi ăn phở chẳng hạn . 

Nhưng trong sân chơi dành cho huynh đệ chi binh, thì dài ngắn không thành vấn đề, là vì phe ta mỗi lần nhớ lại kỷ niệm xưa, toàn là kỷ niệm sống, sáng giá, chẳng có thể thấy được ở đâu, cứ việc tỏ bày cho hết khúc nhôi...

Biết bao câu chuyện không cần đòi hỏi đoạn kết có hậu, là vì thực tế ở sa trường, nỗi chết không rời người lính chúng ta, làm sao có cái hậu vuông tròn, ngoài việc Thượng Đế phân vai cho từng nhân vật ở cõi đời này . 

 

Mấy hôm nay, ảnh hưởng trận bão nào đó ở Sacto, vùng biển mình cũng mưa lai rai 2 đêm, nhưng nhỏ hạt . Nằm nghe mưa rơi, chạnh nhớ một thời ở tận miền Trung bên quê nhà. Thời trước 30-4-1975 lận . 

Khi đó mình đang công tác ở Đông Hà, Quảng Trị ...

Nơi tá túc là một khu nhà tiền chế, mái tôn, vách ván, nền ciment ...nên cơn mưa đêm thật buồn, trại gia binh như chết đuối trong cái màn đêm toàn nước.

Gió cứ heo hút lùa vào những tấm nilong chặn khe hở của vách thưa, cũ nát vì nhà cho gia đình binh sĩ có tính cách tạm thời, nay ở mai đi theo đơn vị vậy thôi. 

Bỗng mình thích làm thơ quá, bèn nghĩ ra mấy câu : 

...Mưa vẫn rơi đều trên mái tôn

Nằm nghe tí tách gọi nhau buồn ...

     (Mầm ương.   Cao Mỵ Nhân ) 

 

Chủ nhà là một hạ sĩ quan Tâm Lý Chiến, có vợ và mới 2 con nhỏ, có lẽ vợ chồng nhà đó với mình suýt soát tuổi nhau thôi, nên chuyện trò khá thân tình. 

Thường quý vị này hay kêu mình bằng chị hay cô, cái cấp bậc tạm xếp trong túi áo, người chồng hỏi : " Bộ chị làm thơ sao mà không ngủ được ? " . 

Gió lạnh mắc chết, những tấm ván vách này bị co sao mà trống tuếch, trống toác thế nhỉ ? 

Người vợ tiếp:" thì nhà tiền chế nó vậy đó. Rứa trong nớ ( là Đà Nẵng )cô ở ra răng ? 

Cũng tàm tạm thôi, vì ngôi nhà tôi ở cũ lắm rồi, từ thời Tây để lại cơ mà . 

Chớ răng cô không xin sửa đi . 

Hôm xưa bão trỏng, tốc cả nửa mái ngói, trút xuống trước nhà. Chưa kịp trình tấu Bộ Chỉ Huy 1 Tiếp vận , đã tức khắc được 3 đại đội công binh a vô giúp cho , mỗi đại đội cho 10 tấm tôn, không cần mới lắm ...

Và trong một chiều đúng nghĩa, nửa mái nhà đó đã chỉnh trang, nửa sau thì ngói cũ, nửa trước thì cứ xem như tôn không mới đi, nhưng có chỗ ngủ ngay đêm ấy.

 

Chết nỗi căn nhà đó lại lọt vào khoảng giữa 2 tư thất của cấp lớn...

 Bên phải là nhà đại tá Nguyễn Đức Khoái, Chỉ Huy trưởng Lực Lượng Đặc biệt, sau đổi là Chỉ Huy trưởng Biệt Động Quân QKI.

Bên trái là nhà vãng lai cấp Đại tá , có thời Chuẩn tướng Vũ Văn Giai Tư Lệnh Sư Đoàn 3 BB tạm để gia đình cư ngụ ở đây . 

Đối với quân nhân các cấp ở vùng địa đầu giới tuyến, có lẽ chuyện ở chỉ là chuyện ...phụ. Kể cả quý vị Tư lệnh, Tham mưu trưởng QĐI/ QKI , cứ mấy ngôi nhà cũ kỹ ấy sàng qua sàng lại  ...

Tôi phục vụ ở Bộ Tư Lệnh QĐI/QKI gần 10 năm, tới lui thường xuyên, tôi chẳng thấy sửa sang gì kinh khủng ...

Nhà Trung tướng Hoàng Xuân Lãm  gọn gàng như một ngôi biệt thự bình thường ở đường Độc Lập . Chốt gác  chỉ là một chỗ đứng lọt thỏm vô sân trước, mà nhà cũng chỉ có sân trước chật hẹp. Kế tới ngôi nhà 2 tầng rêu phủ tràn lan , là ...hết . 

Nhà Trung tướng Ngô Quang Trưởng còn thần sầu hơn nữa. Ở bờ sông. Lối sau chỉ là một cái ngõ dài tối om. Đằng trước có lính gác thì tất nhiên rồi . 

 

Chuyện nhà cửa ăn uống của gia đình tướng Trưởng thì ...hết biết. 

Mấy ngày đầu tiên, gia đình Tướng từ Cần Thơ ra Đà Nẵng, để Tướng làm Tư Lệnh QĐI/QKI năm mùa hè đỏ lửa 1972 . 

Bỗng có bàn cơm thịnh soạn như đám giỗ. Trung tướng hỏi bà Ngô Quang Trưởng rằng : " có kỵ hả ? " . Bà lắc đầu, Tướng hỏi " ai nấu bày đặt vậy ? " .

Phu Nhân trả lời : " Trung tá Trác Tổng Hành Dinh " . 

Thế là Trung tá Vũ Văn Trác được chỉ thị tiền gì đó , hãy sung vào quỹ " Hành Quân " ngay . 

Riêng phu nhân Trung tướng thì phải lo cái việc đi chợ Hàn bằng cái tiền lương Tướng thôi, làm sao thì làm , thí dụ cứ 500 đồng / một ngày đi chợ như các gia đình quân nhân khác ...người ta sống được thì nhà ...Tướng cũng phải sống được . 

Thế là rõ như ban ngày, đến nỗi cuộc sống ...ai cũng đạm bạc . 

Có người đã khích tôi:  " Chao ôi, làm trưởng phòng xã hội cấp Quân Đoàn 10 năm mà rách như tương Tàu  thì cũng nản . 

Tôi chẳng nản gì hết , còn cảm thấy vui, mỗi lần vớ được chuyện như trên, chúng tôi vừa cười thú vị, vừa chảy nước mắt vì gia đình Tư Lệnh của ...tôi, có ăn ngon là nhờ tài nấu khéo của phu nhân Tướng Ngô Quang Trưởng thôi, chứ chả cao lương mỹ vị gì đâu. Đáng kính nể lắm. 

 

Hôm kia thấy trời còn ủ dột vì mưa, mình alo xem anh đang làm gì, có biết mưa ở biển, chỉ vài phút nữa, là mưa bay tới sân nhà mình không ? 

Anh " cấp tốc " hỏi: có việc gì nói ngay, không vòng vo Tam Quốc, giải thích linh tinh mất thì giờ . 

Ớ ơ, mình đã làm việc dưới trướng Trung Tướng Ngô Quang Trưởng, mà dài với dòng à. Vậy không có gì, stop nhé . 

Anh cũng khó như Tướng Trưởng, hèn chi anh đã từng là thuộc cấp của vị Tư Lệnh QĐI/ QKI ...của tôi, vốn gốc Dù to lớn của binh chủng " Nhảy Dù"  anh vậy . 

 

CAO MỴ NHÂN (HNPD)

Bàn ra tán vào (0)

Comment




  • Input symbols

LÚC TAN MƯA - CAO MỴ NHÂN

(HNPD) Biết bao câu chuyện không cần đòi hỏi đoạn kết có hậu, là vì thực tế ở sa trường, nỗi chết không rời người lính chúng ta, làm sao có cái hậu vuông tròn, ngoài việc Thượng Đế phân vai cho từng nhân vật ở cõi đời này .

        

    LÚC TAN MƯA   -   CAO MỴ NHÂN 

 

Sau mấy ngày trời thấp như phơi trên nóc nhà chọc trời. Sáng nay, giờ này 10:00 am, mây và nắng đang tươi rói nhìn nhau say đắm, khiến mình thấy lòng như phơi phới ...tiến lên. 

Trời đất, viết ...văn tình cảm, mà như viết bài " đọc dưới cờ " mỗi sáng thứ hai ngày xưa ở Bộ Tư Lệnh QĐI/ QKI  không bằng . 

Bởi vì mỗi một văn từ mang một ý nghĩa riêng, mà hễ xử dụng đúng nó, từ ngữ ấy, thì khỏi cần dài dòng văn tự, người đọc hiểu ngay...anh muốn nói gì. 

 

Chu choa, qua kính viễn vọng, mình lại thấy đôi mắt của anh mở to như quả trám, ý hỏi: anh có muốn nói gì đâu, sao lại viết " anh muốn nói gì " là sao ? 

Ố ô, đó là một đại danh từ chung chung, mỗi lần quý vị thuyết trình đề tài nào, hay có câu đệm cuối : " Anh muốn nói gì " vậy thôi . 

Nhưng mà cũng hay, trong bài này, mình cũng có ý nhắc lại một khuyến dụ của asvnh, rằng thì là anh bảo : 

" Này, này, bài vở gởi điện báo, thì chỉ có tính cách hôm nay đọc, mai có bài khác, nên không cần, không nên dài dòng, làm sao viết ngắn mà rõ ràng được mới là khó . " 

Biết rồi: "Vài hàng gởi anh trìu mến..." đủ rồi...

 

Mình ờ ờ, tự hạn chế số câu cú " mỗi ngày một chuyện " như kiểu ngồi trên xe đò, nói tin tức thời sự , xã hội vv...

Nhưng rồi, chứng nào tật nấy, mình lại kể lể dài dòng  Feuilleton. 

Như ngày xưa có truyện dài viết theo số trang, khiến đôi khi tác giả bận rộn quá, hoặc buồn ngủ quá, cứ theo cảm nghĩ viết cho liên tục...

Thì lại gặp cảnh nhân vật trong truyện qua đời rồi, bỗng sống lại, dẫn bạn vàng đi ăn phở chẳng hạn . 

Nhưng trong sân chơi dành cho huynh đệ chi binh, thì dài ngắn không thành vấn đề, là vì phe ta mỗi lần nhớ lại kỷ niệm xưa, toàn là kỷ niệm sống, sáng giá, chẳng có thể thấy được ở đâu, cứ việc tỏ bày cho hết khúc nhôi...

Biết bao câu chuyện không cần đòi hỏi đoạn kết có hậu, là vì thực tế ở sa trường, nỗi chết không rời người lính chúng ta, làm sao có cái hậu vuông tròn, ngoài việc Thượng Đế phân vai cho từng nhân vật ở cõi đời này . 

 

Mấy hôm nay, ảnh hưởng trận bão nào đó ở Sacto, vùng biển mình cũng mưa lai rai 2 đêm, nhưng nhỏ hạt . Nằm nghe mưa rơi, chạnh nhớ một thời ở tận miền Trung bên quê nhà. Thời trước 30-4-1975 lận . 

Khi đó mình đang công tác ở Đông Hà, Quảng Trị ...

Nơi tá túc là một khu nhà tiền chế, mái tôn, vách ván, nền ciment ...nên cơn mưa đêm thật buồn, trại gia binh như chết đuối trong cái màn đêm toàn nước.

Gió cứ heo hút lùa vào những tấm nilong chặn khe hở của vách thưa, cũ nát vì nhà cho gia đình binh sĩ có tính cách tạm thời, nay ở mai đi theo đơn vị vậy thôi. 

Bỗng mình thích làm thơ quá, bèn nghĩ ra mấy câu : 

...Mưa vẫn rơi đều trên mái tôn

Nằm nghe tí tách gọi nhau buồn ...

     (Mầm ương.   Cao Mỵ Nhân ) 

 

Chủ nhà là một hạ sĩ quan Tâm Lý Chiến, có vợ và mới 2 con nhỏ, có lẽ vợ chồng nhà đó với mình suýt soát tuổi nhau thôi, nên chuyện trò khá thân tình. 

Thường quý vị này hay kêu mình bằng chị hay cô, cái cấp bậc tạm xếp trong túi áo, người chồng hỏi : " Bộ chị làm thơ sao mà không ngủ được ? " . 

Gió lạnh mắc chết, những tấm ván vách này bị co sao mà trống tuếch, trống toác thế nhỉ ? 

Người vợ tiếp:" thì nhà tiền chế nó vậy đó. Rứa trong nớ ( là Đà Nẵng )cô ở ra răng ? 

Cũng tàm tạm thôi, vì ngôi nhà tôi ở cũ lắm rồi, từ thời Tây để lại cơ mà . 

Chớ răng cô không xin sửa đi . 

Hôm xưa bão trỏng, tốc cả nửa mái ngói, trút xuống trước nhà. Chưa kịp trình tấu Bộ Chỉ Huy 1 Tiếp vận , đã tức khắc được 3 đại đội công binh a vô giúp cho , mỗi đại đội cho 10 tấm tôn, không cần mới lắm ...

Và trong một chiều đúng nghĩa, nửa mái nhà đó đã chỉnh trang, nửa sau thì ngói cũ, nửa trước thì cứ xem như tôn không mới đi, nhưng có chỗ ngủ ngay đêm ấy.

 

Chết nỗi căn nhà đó lại lọt vào khoảng giữa 2 tư thất của cấp lớn...

 Bên phải là nhà đại tá Nguyễn Đức Khoái, Chỉ Huy trưởng Lực Lượng Đặc biệt, sau đổi là Chỉ Huy trưởng Biệt Động Quân QKI.

Bên trái là nhà vãng lai cấp Đại tá , có thời Chuẩn tướng Vũ Văn Giai Tư Lệnh Sư Đoàn 3 BB tạm để gia đình cư ngụ ở đây . 

Đối với quân nhân các cấp ở vùng địa đầu giới tuyến, có lẽ chuyện ở chỉ là chuyện ...phụ. Kể cả quý vị Tư lệnh, Tham mưu trưởng QĐI/ QKI , cứ mấy ngôi nhà cũ kỹ ấy sàng qua sàng lại  ...

Tôi phục vụ ở Bộ Tư Lệnh QĐI/QKI gần 10 năm, tới lui thường xuyên, tôi chẳng thấy sửa sang gì kinh khủng ...

Nhà Trung tướng Hoàng Xuân Lãm  gọn gàng như một ngôi biệt thự bình thường ở đường Độc Lập . Chốt gác  chỉ là một chỗ đứng lọt thỏm vô sân trước, mà nhà cũng chỉ có sân trước chật hẹp. Kế tới ngôi nhà 2 tầng rêu phủ tràn lan , là ...hết . 

Nhà Trung tướng Ngô Quang Trưởng còn thần sầu hơn nữa. Ở bờ sông. Lối sau chỉ là một cái ngõ dài tối om. Đằng trước có lính gác thì tất nhiên rồi . 

 

Chuyện nhà cửa ăn uống của gia đình tướng Trưởng thì ...hết biết. 

Mấy ngày đầu tiên, gia đình Tướng từ Cần Thơ ra Đà Nẵng, để Tướng làm Tư Lệnh QĐI/QKI năm mùa hè đỏ lửa 1972 . 

Bỗng có bàn cơm thịnh soạn như đám giỗ. Trung tướng hỏi bà Ngô Quang Trưởng rằng : " có kỵ hả ? " . Bà lắc đầu, Tướng hỏi " ai nấu bày đặt vậy ? " .

Phu Nhân trả lời : " Trung tá Trác Tổng Hành Dinh " . 

Thế là Trung tá Vũ Văn Trác được chỉ thị tiền gì đó , hãy sung vào quỹ " Hành Quân " ngay . 

Riêng phu nhân Trung tướng thì phải lo cái việc đi chợ Hàn bằng cái tiền lương Tướng thôi, làm sao thì làm , thí dụ cứ 500 đồng / một ngày đi chợ như các gia đình quân nhân khác ...người ta sống được thì nhà ...Tướng cũng phải sống được . 

Thế là rõ như ban ngày, đến nỗi cuộc sống ...ai cũng đạm bạc . 

Có người đã khích tôi:  " Chao ôi, làm trưởng phòng xã hội cấp Quân Đoàn 10 năm mà rách như tương Tàu  thì cũng nản . 

Tôi chẳng nản gì hết , còn cảm thấy vui, mỗi lần vớ được chuyện như trên, chúng tôi vừa cười thú vị, vừa chảy nước mắt vì gia đình Tư Lệnh của ...tôi, có ăn ngon là nhờ tài nấu khéo của phu nhân Tướng Ngô Quang Trưởng thôi, chứ chả cao lương mỹ vị gì đâu. Đáng kính nể lắm. 

 

Hôm kia thấy trời còn ủ dột vì mưa, mình alo xem anh đang làm gì, có biết mưa ở biển, chỉ vài phút nữa, là mưa bay tới sân nhà mình không ? 

Anh " cấp tốc " hỏi: có việc gì nói ngay, không vòng vo Tam Quốc, giải thích linh tinh mất thì giờ . 

Ớ ơ, mình đã làm việc dưới trướng Trung Tướng Ngô Quang Trưởng, mà dài với dòng à. Vậy không có gì, stop nhé . 

Anh cũng khó như Tướng Trưởng, hèn chi anh đã từng là thuộc cấp của vị Tư Lệnh QĐI/ QKI ...của tôi, vốn gốc Dù to lớn của binh chủng " Nhảy Dù"  anh vậy . 

 

CAO MỴ NHÂN (HNPD)

BÀN RA TÁN VÀO

Đề bài :"Tiếng Việt, yêu & ghét" - Lê Hữu ( Trần Văn Giang ghi lại )

'vô hình trung' là nghĩa gì vậy, sao cứ thích dùng, hình như có nghĩa là 'vô tình'

Xem Thêm

Đề bài :TIN CHIẾN SỰ MỚI NHẤT[ CẬP NHẬT NGÀY 20 -5 - 2022 ]

Suu cao,thue nang,nhu yeu pham tang gia.Kinh te eo seo...Vay ma dang Lua van lay tien cua dan tro giup linh tinh.Mo cua bien gioi.Ung ho toi ac truc tiep khi sua luat cho phep trom cuop o muc do <1.000 dollars thi vo toi....Neu vao thoi diem Trump,bon Lua da ho hoan nhu the nao ??? Nhung nguoi bau ban vi chut tu loi ,nghi gi ve dat nuoc ??? Phai chang day khong phai la dat nuoc minh ??? bat qua,lai tro ve que huong cu...Neu vay,ban la thang cho chet ! mien ban !

Xem Thêm

Đề bài :Tin Mới Nhất Về Chiến Sư Ucraina [ CẬP NHẬT NGÀY 14-5-2022 ]

Chung nao moi vet nho cua ho nha Dan da duoc tay xoa trang boc,thi Uk moi co hy vong...ngung chien.Cung vay,ngay nao ma cac cong ty ,co goc gac tu cac dang bac nu luu-anh hao cua khoi tu do va ong chief police va dang Lua thi moi giai xong phuong trinh tau cong !

Xem Thêm

Đề bài :Người Việt Nam Nghĩ Gì? -Từ Đức Minh ( Trần Văn Giang ghi lại )

Nhan dinh cua saigonpots ma bac Tran van Giang ghi lai.Doc xong nghe cay dang nao long.Du su that no ranh ranh.Nhung tuoi gia cung co mot hy vong cho du la mong manh va mo ao. hy vong con hon la that vong ?

Xem Thêm

Đề bài :Người Việt Nam Nghĩ Gì? -Từ Đức Minh ( Trần Văn Giang ghi lại )

Nhan dinh cua saigonpots ma bac Tran van Giang ghi lai.Doc xong nghe cay dang nao long.Du su that no ranh ranh.Nhung tuoi gia cung co mot hy vong cho du la mong manh va mo ao. hy vong con hon la that vong ?

Xem Thêm

Đề bài :Hình cũ - Hà Thượng Thủ

Ngắm lại hình xưa chịu mấy ông Những Linh, Tùng, Duẫn với Mười, Đồng Mặt mày ai lại đi hồ hởi Phấn khởi khi Tàu cướp Biển Đông Phải chăng “quý” mặt đã thành mông Con mắt nay đà có nhưng không Nên mới chổng khu vào hải đảo Gia tài gấm vóc của tổ tông?

Xem Thêm

Đề bài :Nói thật - Hà Thượng Thủ

Loi tuyen bo cua Bo truong han la phai dung ! Vay ra tu truoc toi nay,bang gia- hoc gia- tu nghiep gia...tat ca deu gia. Vay cai gi la that ?chang phai duoi che do CS,tat ca deu la gia tra,.gian doi,lua dao...Tat ca deu da duoc dao tao bang lao toet ngay tu khi con la thieu nhi .

Xem Thêm

Đề bài :Nói thật - Hà Thượng Thủ

Loi tuyen bo cua Bo truong han la phai dung ! Vay ra tu truoc toi nay,bang gia- hoc gia- tu nghiep gia...tat ca deu gia. Vay cai gi la that ?chang phai duoi che do CS,tat ca deu la gia tra,.gian doi,lua dao...Tat ca deu da duoc dao tao bang lao toet ngay tu khi con la thieu nhi .

Xem Thêm

Đề bài :Nói thật - Hà Thượng Thủ

Loi tuyen bo cua Bo truong han la phai dung ! Vay ra tu truoc toi nay,bang gia- hoc gia- tu nghiep gia...tat ca deu gia. Vay cai gi la that ?chang phai duoi che do CS,tat ca deu la gia tra,.gian doi,lua dao...Tat ca deu da duoc dao tao bang lao toet ngay tu khi con la thieu nhi .

Xem Thêm