Mỗi Ngày Một Chuyện

NỤ CƯỜI BUỒN - CAO MỴ NHÂN

(HNPD) Một ngôi chùa không hình thành cửa Tam quan rõ nét, bởi ngay sau dãy cửa kiến kéo lại, đã là tam bảo, lối kiến trúc hết sức tự nhiên, như những dinh cơ, phủ huyện đời thường.


NỤ CƯỜI BUỒN  -  CAO MỴ NHÂN 

 

Trên sân thượng chùa An Lạc, đường Phạm Ngũ Lão Saigon, một buổi sáng mùa xuân, thầy Quảng Thạc lặng lẽ ngắm cội mai vàng được trồng trong một chậu xứ lớn mầu xanh lục.

Mai đang độ nở, rất thịnh khai, vì toàn bộ cành xương không để một chỗ hở. 

Mùng 2 Tết năm đó ở chùa đã vãn khách, thầy Quảng Thạc vốn là một văn nhân, nên đã thu hút được khá đông văn nghệ sĩ chế độ cũ ở thành phố đô hội xưa, tới lui thăm viếng và đàm đạo thi ca. 

Nhóm bạn văn cuối thập niên 80 chế độ trước đa phần tìm thầy để trao đổi văn chương, và cũng muốn được nghe những lời chỉ giáo của đấng chân tu, mang đầy phẩm cách nghệ sĩ . 

Tôi không rõ vị nào trong nhóm chúng tôi đã tới diện kiến thầy Quảng Thạc đầu tiên, nhưng khi tôi biết tới chùa An Lạc, là tất cả nữ sĩ trong hội thơ Quỳnh Dao, đã gần như thân tình với sinh hoạt chùa rồi . 

 

Một ngôi chùa không hình thành cửa Tam quan rõ nét, bởi ngay sau dãy cửa kiến kéo lại, đã là tam bảo, lối kiến trúc hết sức tự nhiên, như những dinh cơ, phủ huyện đời thường . 

Đặc biệt là bàn, ghế, tủ, cửa vv...đều trạm trổ, cẩn sa cừ, hay những miểng  vỡ của chén bát xưa lồng trong chữ Hán ở quanh vách cửa hay cột nhà . 

Hôm đó, mấy cô ở " Vườn Thu Hương " đường Lý Thái Tổ , trong đó có cô Trinh Thục , là người chữa được nhiều bệnh cho các gia đình khó khăn về 2 mặt tinh thần và vật chất, chỉ bằng phương cách chú nguyện từ bi, đến vãn cảnh. 

Có điều phương pháp chú nguyện để chữa bịnh của cô Trinh Thục lại rất hiệu quả, khiến khách tới rất đông, trong đó có cả thầy Quảng Thạc vị thượng toạ chủ trì chùa An Lạc nêu trên . 

Cô Trinh Thục là một nhân vật duy nhất hiện diện trong hội thơ Quỳnh Dao, không hề viết lách, nhưng buổi hội thơ nào cũng có cô, bậc nữ lưu phong cách sang cả, phẩm hạnh nhưng hiền hậu từ tốn . 

Trước đó, cô đã chăm sóc nữ sĩ Tuệ Mai. 

Để " thần thánh hoá ", tôi đã tôn phong cô Trinh Thục là 

" Quỳnh y " , vì rằng cô chuyên chữa bệnh cho các nữ sĩ Quỳnh Dao. 

 

Câu chuyện mùng 2 Tết năm đó bắt nguồn từ hình ảnh một nụ cười buồn của cô Trinh Thục . 

Sau một thời gian chú nguyện chữa trị cho hàng ngàn bệnh nhân, ai cũng vui vẻ, ai cũng tin tưởng, thì tới lượt cô ngã bệnh. 

Cái điều cô ngã bệnh bởi nguyên do duy nhất, kể ra không ai tin nổi, là cô " xin nhận lãnh tất cả chứng bẹnh ung thư cho các bệnh nhân của cô, chỉ xin cho họ đừng vướng phải , nhất là các gia đình nghèo khổ, khó khăn ..."

Do đó cô thầm lặng với bệnh tình của cô, không than thở, không buồn bã, chán nản ... để mặc nhiên cho thời gian quyết định. 

Vài người chúng tôi, đã rủ cô đi chùa cầu Phật, lại chọn chùa An Lạc là điều mong mỏi cho cô qua cơn bệnh hiểm nghèo . 

Thầy Quảng Thạc cũng " pháp thoại " cho chúng tôi về đề mục sự bất thường và lẽ vô thường trong cuộc sống quanh ta . 

Tôi ngó vào khoảng không vô định, mặc dầu khuôn viên chùa An Lạc rất chật chội, không khoảng khoát như các chùa khác .

Tôi bắt gặp một nụ cười buồn, rất buồn của cô Trinh Thục . 

 

Ngày cô Trinh Thục được thân nhân chuẩn bị cho về nước Phật. Vì Vườn Thu Hương vón là một tiệm may áo dài VN, nên 4 chị em cô đều là những tay may đồ tuyệt khéo, tuyệt đẹp . 

Ba người chị trên cô, đã sắm sửa y trang cho cô đầy đủ nghi thức nhà chùa 

4 bộ áo được mặc cho cô trước khi bỏ vào cỗ sự theo thứ tự gồm : 

Bộ đồ lụa trắng

Áo tràng mầu lam 

Áo khoác cà sa 

Áo nhựa dày mầu xám . 

Thượng toạ Thích Quảng Thạc lặng lẽ tới làm phép, thầy khấn nguyện lầm rầm, rắc nước phép trong cái chai bé xíu để trong túi áo cà sa mầu nâu hạt dẻ của thầy . 

Khi hình hài cô Trinh Thục đã được rời vô linh sàng yên ổn, thầy Quảng Thạc quay lưng ra về chùa thầy, tôi không nhìn ra khoảng trống nào, vì chung quanh lúc đó đang đông khách, rất đông thân nhân và bạn bè, cả những người bệnh mà trước đó hay tới cô, nghe chú đại bi, và an tâm hồi phục . 

Thầy Quảng Thạc an nhiên lên chiếc cyclo đợi sẵn, đệ tử và khách trong nhà đám, chắp tay kính cẩn chào thầy: " A, Di Đà Phật  ", thầy giơ tay vẫy vẫy lại, tôi kịp nhìn thấy một nụ cười buồn, rất buồn... 

 

Tôi đâm sợ những nụ cười buồn chi lạ . 

Có lẽ theo tôi đã cười thì nhất định phải vui mới mang niềm tin đến cho người đối diện, chứ cười mà buồn thì não nề lắm, nó khiến người đối diện nhớ mãi cái ấn tượng khổ não, bi ai, thảm sầu, mắc dầu vẫn là cười . 

Sau thời gian đó, tôi bỗng bâng khuâng mỗi lần tình cờ bắt gặp một nụ cười buồn ở đâu đó . 

Không đến nỗi phải khổ sở day dứt vì nụ cười buồn bàng quang, mà tôi đã kịp nhận biết rằng: Thượng Đế rất tinh vi, huyền bí, trao cho thế nhân nhiều " dữ kiện " ở đời , nụ cười buồn là một bằng chứng . 

Nụ cười buồn diễn tả tâm trạng người biết chắc vận mệnh mình, không ai chia sẻ được nỗi buồn tồn tại lúc đó . 

Trong cuộc đời tôi, tôi chưa hề có nụ cười buồn, tôi quan niệm lại hơi không uyển chuyển, là với tôi chỉ có nụ cười thực sự vui tươi, với những dòng nước mắt chảy mãi nếu không vui, chứ không việc gì phải cười buồn, cười gượng cả. 

Ít năm sau, thầy Quảng Thạc viên tịch, tôi nghĩ chắc chắn không có nụ cười buồn nào, mà chỉ có kinh cầu cùng chuông mõ âm vang ... 

 

                CAO MỴ NHÂN (HNPD)

Bàn ra tán vào (0)

Comment




  • Input symbols

NỤ CƯỜI BUỒN - CAO MỴ NHÂN

(HNPD) Một ngôi chùa không hình thành cửa Tam quan rõ nét, bởi ngay sau dãy cửa kiến kéo lại, đã là tam bảo, lối kiến trúc hết sức tự nhiên, như những dinh cơ, phủ huyện đời thường.


NỤ CƯỜI BUỒN  -  CAO MỴ NHÂN 

 

Trên sân thượng chùa An Lạc, đường Phạm Ngũ Lão Saigon, một buổi sáng mùa xuân, thầy Quảng Thạc lặng lẽ ngắm cội mai vàng được trồng trong một chậu xứ lớn mầu xanh lục.

Mai đang độ nở, rất thịnh khai, vì toàn bộ cành xương không để một chỗ hở. 

Mùng 2 Tết năm đó ở chùa đã vãn khách, thầy Quảng Thạc vốn là một văn nhân, nên đã thu hút được khá đông văn nghệ sĩ chế độ cũ ở thành phố đô hội xưa, tới lui thăm viếng và đàm đạo thi ca. 

Nhóm bạn văn cuối thập niên 80 chế độ trước đa phần tìm thầy để trao đổi văn chương, và cũng muốn được nghe những lời chỉ giáo của đấng chân tu, mang đầy phẩm cách nghệ sĩ . 

Tôi không rõ vị nào trong nhóm chúng tôi đã tới diện kiến thầy Quảng Thạc đầu tiên, nhưng khi tôi biết tới chùa An Lạc, là tất cả nữ sĩ trong hội thơ Quỳnh Dao, đã gần như thân tình với sinh hoạt chùa rồi . 

 

Một ngôi chùa không hình thành cửa Tam quan rõ nét, bởi ngay sau dãy cửa kiến kéo lại, đã là tam bảo, lối kiến trúc hết sức tự nhiên, như những dinh cơ, phủ huyện đời thường . 

Đặc biệt là bàn, ghế, tủ, cửa vv...đều trạm trổ, cẩn sa cừ, hay những miểng  vỡ của chén bát xưa lồng trong chữ Hán ở quanh vách cửa hay cột nhà . 

Hôm đó, mấy cô ở " Vườn Thu Hương " đường Lý Thái Tổ , trong đó có cô Trinh Thục , là người chữa được nhiều bệnh cho các gia đình khó khăn về 2 mặt tinh thần và vật chất, chỉ bằng phương cách chú nguyện từ bi, đến vãn cảnh. 

Có điều phương pháp chú nguyện để chữa bịnh của cô Trinh Thục lại rất hiệu quả, khiến khách tới rất đông, trong đó có cả thầy Quảng Thạc vị thượng toạ chủ trì chùa An Lạc nêu trên . 

Cô Trinh Thục là một nhân vật duy nhất hiện diện trong hội thơ Quỳnh Dao, không hề viết lách, nhưng buổi hội thơ nào cũng có cô, bậc nữ lưu phong cách sang cả, phẩm hạnh nhưng hiền hậu từ tốn . 

Trước đó, cô đã chăm sóc nữ sĩ Tuệ Mai. 

Để " thần thánh hoá ", tôi đã tôn phong cô Trinh Thục là 

" Quỳnh y " , vì rằng cô chuyên chữa bệnh cho các nữ sĩ Quỳnh Dao. 

 

Câu chuyện mùng 2 Tết năm đó bắt nguồn từ hình ảnh một nụ cười buồn của cô Trinh Thục . 

Sau một thời gian chú nguyện chữa trị cho hàng ngàn bệnh nhân, ai cũng vui vẻ, ai cũng tin tưởng, thì tới lượt cô ngã bệnh. 

Cái điều cô ngã bệnh bởi nguyên do duy nhất, kể ra không ai tin nổi, là cô " xin nhận lãnh tất cả chứng bẹnh ung thư cho các bệnh nhân của cô, chỉ xin cho họ đừng vướng phải , nhất là các gia đình nghèo khổ, khó khăn ..."

Do đó cô thầm lặng với bệnh tình của cô, không than thở, không buồn bã, chán nản ... để mặc nhiên cho thời gian quyết định. 

Vài người chúng tôi, đã rủ cô đi chùa cầu Phật, lại chọn chùa An Lạc là điều mong mỏi cho cô qua cơn bệnh hiểm nghèo . 

Thầy Quảng Thạc cũng " pháp thoại " cho chúng tôi về đề mục sự bất thường và lẽ vô thường trong cuộc sống quanh ta . 

Tôi ngó vào khoảng không vô định, mặc dầu khuôn viên chùa An Lạc rất chật chội, không khoảng khoát như các chùa khác .

Tôi bắt gặp một nụ cười buồn, rất buồn của cô Trinh Thục . 

 

Ngày cô Trinh Thục được thân nhân chuẩn bị cho về nước Phật. Vì Vườn Thu Hương vón là một tiệm may áo dài VN, nên 4 chị em cô đều là những tay may đồ tuyệt khéo, tuyệt đẹp . 

Ba người chị trên cô, đã sắm sửa y trang cho cô đầy đủ nghi thức nhà chùa 

4 bộ áo được mặc cho cô trước khi bỏ vào cỗ sự theo thứ tự gồm : 

Bộ đồ lụa trắng

Áo tràng mầu lam 

Áo khoác cà sa 

Áo nhựa dày mầu xám . 

Thượng toạ Thích Quảng Thạc lặng lẽ tới làm phép, thầy khấn nguyện lầm rầm, rắc nước phép trong cái chai bé xíu để trong túi áo cà sa mầu nâu hạt dẻ của thầy . 

Khi hình hài cô Trinh Thục đã được rời vô linh sàng yên ổn, thầy Quảng Thạc quay lưng ra về chùa thầy, tôi không nhìn ra khoảng trống nào, vì chung quanh lúc đó đang đông khách, rất đông thân nhân và bạn bè, cả những người bệnh mà trước đó hay tới cô, nghe chú đại bi, và an tâm hồi phục . 

Thầy Quảng Thạc an nhiên lên chiếc cyclo đợi sẵn, đệ tử và khách trong nhà đám, chắp tay kính cẩn chào thầy: " A, Di Đà Phật  ", thầy giơ tay vẫy vẫy lại, tôi kịp nhìn thấy một nụ cười buồn, rất buồn... 

 

Tôi đâm sợ những nụ cười buồn chi lạ . 

Có lẽ theo tôi đã cười thì nhất định phải vui mới mang niềm tin đến cho người đối diện, chứ cười mà buồn thì não nề lắm, nó khiến người đối diện nhớ mãi cái ấn tượng khổ não, bi ai, thảm sầu, mắc dầu vẫn là cười . 

Sau thời gian đó, tôi bỗng bâng khuâng mỗi lần tình cờ bắt gặp một nụ cười buồn ở đâu đó . 

Không đến nỗi phải khổ sở day dứt vì nụ cười buồn bàng quang, mà tôi đã kịp nhận biết rằng: Thượng Đế rất tinh vi, huyền bí, trao cho thế nhân nhiều " dữ kiện " ở đời , nụ cười buồn là một bằng chứng . 

Nụ cười buồn diễn tả tâm trạng người biết chắc vận mệnh mình, không ai chia sẻ được nỗi buồn tồn tại lúc đó . 

Trong cuộc đời tôi, tôi chưa hề có nụ cười buồn, tôi quan niệm lại hơi không uyển chuyển, là với tôi chỉ có nụ cười thực sự vui tươi, với những dòng nước mắt chảy mãi nếu không vui, chứ không việc gì phải cười buồn, cười gượng cả. 

Ít năm sau, thầy Quảng Thạc viên tịch, tôi nghĩ chắc chắn không có nụ cười buồn nào, mà chỉ có kinh cầu cùng chuông mõ âm vang ... 

 

                CAO MỴ NHÂN (HNPD)

BÀN RA TÁN VÀO

Đề bài :"Tiếng Việt, yêu & ghét" - Lê Hữu ( Trần Văn Giang ghi lại )

'vô hình trung' là nghĩa gì vậy, sao cứ thích dùng, hình như có nghĩa là 'vô tình'

Xem Thêm

Đề bài :TIN CHIẾN SỰ MỚI NHẤT[ CẬP NHẬT NGÀY 20 -5 - 2022 ]

Suu cao,thue nang,nhu yeu pham tang gia.Kinh te eo seo...Vay ma dang Lua van lay tien cua dan tro giup linh tinh.Mo cua bien gioi.Ung ho toi ac truc tiep khi sua luat cho phep trom cuop o muc do <1.000 dollars thi vo toi....Neu vao thoi diem Trump,bon Lua da ho hoan nhu the nao ??? Nhung nguoi bau ban vi chut tu loi ,nghi gi ve dat nuoc ??? Phai chang day khong phai la dat nuoc minh ??? bat qua,lai tro ve que huong cu...Neu vay,ban la thang cho chet ! mien ban !

Xem Thêm

Đề bài :Tin Mới Nhất Về Chiến Sư Ucraina [ CẬP NHẬT NGÀY 14-5-2022 ]

Chung nao moi vet nho cua ho nha Dan da duoc tay xoa trang boc,thi Uk moi co hy vong...ngung chien.Cung vay,ngay nao ma cac cong ty ,co goc gac tu cac dang bac nu luu-anh hao cua khoi tu do va ong chief police va dang Lua thi moi giai xong phuong trinh tau cong !

Xem Thêm

Đề bài :Người Việt Nam Nghĩ Gì? -Từ Đức Minh ( Trần Văn Giang ghi lại )

Nhan dinh cua saigonpots ma bac Tran van Giang ghi lai.Doc xong nghe cay dang nao long.Du su that no ranh ranh.Nhung tuoi gia cung co mot hy vong cho du la mong manh va mo ao. hy vong con hon la that vong ?

Xem Thêm

Đề bài :Người Việt Nam Nghĩ Gì? -Từ Đức Minh ( Trần Văn Giang ghi lại )

Nhan dinh cua saigonpots ma bac Tran van Giang ghi lai.Doc xong nghe cay dang nao long.Du su that no ranh ranh.Nhung tuoi gia cung co mot hy vong cho du la mong manh va mo ao. hy vong con hon la that vong ?

Xem Thêm

Đề bài :Hình cũ - Hà Thượng Thủ

Ngắm lại hình xưa chịu mấy ông Những Linh, Tùng, Duẫn với Mười, Đồng Mặt mày ai lại đi hồ hởi Phấn khởi khi Tàu cướp Biển Đông Phải chăng “quý” mặt đã thành mông Con mắt nay đà có nhưng không Nên mới chổng khu vào hải đảo Gia tài gấm vóc của tổ tông?

Xem Thêm

Đề bài :Nói thật - Hà Thượng Thủ

Loi tuyen bo cua Bo truong han la phai dung ! Vay ra tu truoc toi nay,bang gia- hoc gia- tu nghiep gia...tat ca deu gia. Vay cai gi la that ?chang phai duoi che do CS,tat ca deu la gia tra,.gian doi,lua dao...Tat ca deu da duoc dao tao bang lao toet ngay tu khi con la thieu nhi .

Xem Thêm

Đề bài :Nói thật - Hà Thượng Thủ

Loi tuyen bo cua Bo truong han la phai dung ! Vay ra tu truoc toi nay,bang gia- hoc gia- tu nghiep gia...tat ca deu gia. Vay cai gi la that ?chang phai duoi che do CS,tat ca deu la gia tra,.gian doi,lua dao...Tat ca deu da duoc dao tao bang lao toet ngay tu khi con la thieu nhi .

Xem Thêm

Đề bài :Nói thật - Hà Thượng Thủ

Loi tuyen bo cua Bo truong han la phai dung ! Vay ra tu truoc toi nay,bang gia- hoc gia- tu nghiep gia...tat ca deu gia. Vay cai gi la that ?chang phai duoi che do CS,tat ca deu la gia tra,.gian doi,lua dao...Tat ca deu da duoc dao tao bang lao toet ngay tu khi con la thieu nhi .

Xem Thêm