Quán Bên Đường
-
Tiểu đoàn 43/LĐ4 BĐQ & Vị Tiểu đoàn Trưởng sau cùng
Hơn 36 năm trước, lúc 8 giờ 30 sáng ngày 29-4-1975, tại văn phòng của Liên đoàn trưởng Liên đoàn 4/BĐQ trong căn cứ Long Bình, Biên Hòa, có mặt ba anh Tiểu đoàn trưởng (Khang 42, Xẻn 43, và Quang 44).
-
Chuyến xe buýt và khúc hát người lính mù_ Nguyễn Mạnh Trinh
Sài gòn, năm 1980. Lúc đó, cuộc “cách“ cái ”mạng” ngày 30 tháng tư đã năm năm. Nhưng xem ra không khí chiến tranh vẫn còn bao phủ. Đời sống càng ngày càng đi vào bế tắc. Hè đường đầy những người đi kinh tề mới trở về hoặc vượt biên mất nhà sinh sống. .
-
Giã Biệt Miền Cao
Sau lễ mãn khóa tôi được ưu tiên chọn Phi Đoàn 114 thuộc Không Đoàn 62 làm đơn vị đầu tiên để phục vụ. Điều mà tôi vui mừng nhứt là gặp lại Bố Già Đặng Văn Hậu, người thầy cũ đã dạy khóa tôi, nay là đương kim chức vụ Phi Đoàn Trưởng..
-
Những Biệt Kích Quân bị lãng quên
Trong câu chuyện này, có vài người đã đứng lên nói sự thật, trong đó có hai cấp chỉ huy trong quân đội Hoa Kỳ. Họ cho rằng, chính phủ Hoa Kỳ có một sự ràng buộc lương tâm, trả lương còn thiếu, quyền lợi cho họ và cứu xét hồ sơ di trú nhanh chóng cho những người còn ở Việt Nam..
-
Tiếng lóng Sài Gòn
Tỷ như Sài Gòn vào thập niên 60, thịnh hành tiếng lóng "sức mấy" để thay nói bất lực hay chuyện không thể. Phổ biến đến nỗi, một nhạc sĩ đã chọn làm đề tài cho một bài hát đường phố "Sức mấy mà buồn, buồn chi bỏ đi Tám"..
-
TRẬN CHIẾN CUỐI CÙNG
Tôi đi biệt phái cho đặc khu Phú Quốc trong thời điểm cận kề ngày Quốc Hận 30/4/75. Trong chuyến ra đảo kỳ này lòng tôi rối như tơ vò chớ không phấn chấn như những lần trước vì dịch di tản đã lan tràn. Chúng tôi phải bay yểm trợ cho quân bạn trên nhiều mặt trận. .
-
CHUYỆN TÌNH CỦA MỘT " VIỆT CỘNG CON" GỐC CỐNG TRỜI HÀ GIANG VỚI MỘT NGƯỜI LÍNH VIỆT NAM CỘNG HÒA
Người ta nói “Cái áo không làm nên ông thầy tu” Nhưng thực sự cái áo đã làm cho người ta nhìn lầm nguời mặc nó là thầy tu. Em không những nói giọng Bắc, em còn dùng những từ ngữ mà cái đám Việt cộng thường dùng, ngay cả những người Miền Nam hay những người Lính Cộng Hòa mà nói cái giọng đó, cũng bị ghét,.
-
Tôi… chống đảo chánh
Câu chuyện xảy ra cách đây đã hơn 40 năm, chính xác là nếu tính đến ngày tôi ghi lại những dòng chữ này, thì vừa chẵn 40 năm, sáu tháng, 15 ngày. Nhiều bạn hữu của tôi trong binh chủng BĐQ đã nghe qua, vì tôi đã đôi lần kể lại, bởi thấy câu chuyện cũng vui vui, là lạ, không phải ai cũng gặp được. .
-
Đời lính chiến
Đơn vị đầu tiên trong đời lính chiến của Tân là Đại Đội 116/ Địa Phương Quân ( ĐPQ) thuộc Tiểu Khu Ninh Thuận. Lúc bấy giờ đại đội chàng có nhiệm vụ bảo vệ an ninh cho Chi Khu Du Long. Đại đội đóng tại một ngôi miễu nằm phía sau lưng Quận Lỵ .
-
" TRUNG TƯỚNG " VÀ GÃ " TÀ-LỌT "
Lúc nào họ cũng di chuyển có đôi, tình nhân không ra tình nhân mà bạn bè cũng chẳng phải bạn bè. Hai người luôn luôn đi cặp với nhau nhưng liên hệ của họ rất nghiêm nghị, không ai nói với ai một lời nào, như có một khoảng cách về hệ thống quyền bính. Vậy mà cứ như hình với bóng !.
-
Bọn Khốn Nạn Việt Cộng Phải Đọc: Chiến tranh Bắc Mỹ (1861-1865): Câu chuyện tại làng Apptomattox
Nhân ngày 4/7, mình xin hầu bà con câu chuyện xảy ra tại làng Appomattox – tiểu bang Virginia, là địa danh lịch sử, nơi chứng nhận cho sự kết thúc cuộc chiến Nam Bắc (1861-1865), cuộc chiến được coi là tàn khốc nhất trong lịch sử nước Mỹ khiến 750.000 người chết và khoảng 2 triệu người bị thương sau bốn năm khói lửa..
-
Đường vào Mật-khu TAM GIÁC SẮT (KB Vũ Đình Lưu)
Trong hội nghị Diên Hồng khi được hỏi “Thế nước yếu lấy gì lo chiến chinh”. Các bô lảo đồng thanh trả lời “Hy Sinh “. Gần 800 năm sau, không có Hội nghị Diên Hồng, không có cả câu hỏi năm xưa. Nhưng người lính chiến QLVNCH đã thể hiện lòng dũng cảm , tinh thần bất khuất và sự Hy Sinh vô bờ bến đã chiến đấu trong thế cùng lực tận để Bảo Quốc An Dân..
-
Người Chết Dưới Chân Chúa
Sông Tiền Giang mênh mông như bể, chiếc phà lớn chuyên chất ba GMC, vài chiếc xe du lịch bềnh bồng mang chúng tôi qua sông lẫn với đám hành khách đầy mầu sắc. Họ dồn về một phía, nhìn lũ người gươm đao thật xa cách.
-
Đường đến Hoàng Sa: Để Nhớ Hoàng Sa Đã Mất - Vũ Thất
Tôi nhìn về hướng mũi tàu. Sa mù xám đục ngập phủ, ập xuống mặt nước như cố ngăn những lượn sóng ào ạt cuốn vào bờ. Từng loạt gió hâm hấp, cuốn theo các hạt nước bắn lên từ các ngọn sóng ngã đổ, vùn vụt lướt qua chiến hạm..
-
MỘT KỶ NIỆM VỀ ĐẠI TÁ HỒ NGỌC CẨN
"Bác Sĩ có thể xem thường tôi nhưng thử nghĩ xem, tôi là một quân nhân thuần túy, phải trừng phạt họ để cảnh cáo chứ tôi cũng biết đau lòng, và nếu ai cũng hủy hoại thân thể thì lấy ai đánh Việt Cộng?.
-
<
- 1
- 2
- 3
- 4
- 5
- 6
- 7
- 8
- 9
- 10
- 11
- 12
- 13
- 14
- 15
- 16
- 17
- 18
- 19
- 20
- 21
- 22
- 23
- 24
- 25
- 26
- 27
- 28
- 29
- 30
- 31
- 32
- 33
- 34
- 35
- 36
- 37
- 38
- 39
- 40
- 41
- 42
- 43
- 44
- 45
- 46
- 47
- 48
- 49
- 50
- 51
- 52
- 53
- 54
- 55
- 56
- 57
- 58
- 59
- 60
- 61
- 62
- 63
- 64
- 65
- 66
- 67
- 68
- 69
- 70
- 71
- 72
- 73
- 74
- 75
- 76
- 77
- 78
- 79
- 80
- 81
- 82
- 83
- 84
- 85
- 86
- 87
- 88
- 89
- 90
- 91
- 92
- 93
- 94
- 95
- 96
- 97
- 98
- 99
- 100
- 101
- 102
- 103
- 104
- 105
- 106
- 107
- 108
- 109
- 110
- 111
- 112
- 113
- 114
-
>