Mỗi Ngày Một Chuyện

SAU 15 NĂM - CAO MỴ NHÂN

(HNPD) Do đó bà hiện diện ở Sacto một mình, và tôi ngó bà mà không biết diễn tả thế nào. Sót sa thì không đúng lắm, nhưng nghĩ tới những hoàn cảnh trớ trêu, lòng mình cũng ngổn ngang quá chứ.



SAU 15 NĂM    -    CAO MỴ NHÂN 

Hồi xưa nghe những chuyện mươi ,  mười  lăm năm ...có vẻ lâu lắc lắm , thời gian dài dằng dặc , đường trường xa thăm thẳm  . ..
Thế  mà , khi càng trở về già  , thoắt cái đã vài chục năm , mau như tên lửa. 


Mười lăm năm trước , tôi đến Sacto để ra mắt cuốn thơ Áo Màu Xanh . Tá túc nơi nhà ông bà bạn  quen từ thủa  ...đi học .
Ông ấy có bà em út , tuổi đã gần  sáu chục , vừa từ VN qua Mỹ , cũng theo diện HO , nhưng chỉ đi một mình , vì ông chồng bà ấy  mất trong tù cải tạo. Có 6 con  nhưng đều lập gia đình cả rồi .
Khi đi nộp hồ sơ , sở Nội vụ nhận tuốt Bộ hồ sơ dày cộp , kể cả các con trai gái dâu rể , các cháu  nội ngoại  vv... 
Cảm thấy hạnh phúc quá , vì mấy ai và mấy khi được đi cả nhà thế đâu . Nhất là sở nội vụ đã cho toàn Bộ gia đình  làm giấy thông hành , tức là hộ chiếu sau này . Ngày tháng trôi qua , hồ sơ nhà bà Út  cũng được cứu xét . Giấy mời của sở Ngoại  vụ, đã gởi tới gia đình . Mọi người trong nhà hân hoan chờ ngày Mỹ Kêu phỏng vấn . 
Tôi chỉ kể tắt cho nhanh nhanh , chứ giai đoạn nghĩ tới đi Mỹ , ai trong nhà cũng nôn nao lắm , thậm chí còn được bạn bè rủ đi chơi cho biết những danh lam thắng cảnh của  quê hương , kẻo rồi  mai mốt  khó có dịp trở về , vì còn ai nữa đâu mà về . 
Chưa kể còn tốn mớ tiền  may sắm quần áo mới hết lượt , từ mẹ tới con , từ bà tới cháu , mua chút trang sức ngọc ngà  ,  bóp giày cho đúng thời trang . ..
Chưa kể màn chuẩn bị ở xứ người là học tiếng Mỹ , học các thứ nghề phòng xa phải kiếm tiền  ngay . Như con trai thì thợ  vàng , lái xe ..., con gái thì học làm đủ các thứ bánh , mứt ...
Thế rồi thì cái ngày trọng đại cũng đến , ấy là cả nhà kéo nhau ra mấy chiếc taxi  , thẳng đường  tới sở ngoại vụ  thành Hồ năm ấy . 
Một gian nhà thật rộng trống vách , để có không khí thở , dù  trên  trần nhà  có khoảng  20 cái quạt  3 cánh kiểu Mỹ  quay tít vù  , mà mấy trăm người ngồi cứ ngột ngạt , con nít khóc như ri  , các cụ già thì ho sù sụ ...
Tất cả đều đang ngồi chờ các phòng trong Văn phòng Mỹ kêu vô . 
Rồi thiên hạ  cũng ra vô lần lượt  . 
Sau đó  , thì người ta bắt đầu ra về cũng lần lượt . 
Cho tới cạn chiều  gia đình bà Út mới được kêu , là  bình thường thôi, không phải phe đảng hay bị trù ẻo gì . 
Cả nhà bước vào , nửa mừng nửa lo , là vì họ sợ bị hỏi mà trả lời sai , hay không vừa ý ...Mỹ . 
Khổ thế đấy , mình cần Mỹ , chứ Mỹ có cần gì mình đâu . 
Bà Út là đầu đàn hay chủ hồ sơ thì OK rồi  , chồng cấp  tá  chết trong tù cải tạo . Vợ con được Mỹ nhân đạo bốc đi ,có gì sái luật đâu . 
Vậy mà ...tên Mỹ hỏi từng thành phần trong nhà , từ trai gái dâu rể  , giấy tờ xem thật kỹ ,  tới Mỹ còn đưa tay bắt mấy bàn tay con  nít xinh xắn của mấy cháu bé quờ quờ  chìa ra . ..
Cuối cùng thông dịch cho biết là Mỹ  chỉ chấp  thuận cho bà Út đi thôi , các con trai gái  cùng bầy cháu của bà đã có gia đình , phải ở lại hết . 
Mỹ ...nhân đạo còn nói bà cứ đi Mỹ trước đi , vô Quốc tịch Mỹ , rồi bảo lãnh cho những gia đình các con bà sau. 
Bà Út sững vững , nhờ thông dịch chuyển lời thỉnh cầu của bà  : mong được Mỹ giúp cho như vầy  , bà đi đơn chiếc quá , xin cho một nửa số con cháu đi trước .
Mỹ lắc đầu nói luật lệ vậy  .
Bà hỏi sao mấy  " Ô  "một , hai ..,đi trước mang được cả nhà đi , thậm chí bạn hứa hôn của con trai , gái trong nhà cũng được đi , có khi  người dưng cùng  " hộ khẩu " cũng được đi luôn . 
Mỹ trả lời luật đã đổi. Không làm khác được , sorry . 
Do đó bà hiện diện ở Sacto một mình , và tôi ngó bà mà không biết diễn tả thế nào . Sót sa thì không đúng lắm , nhưng nghĩ tới những hoàn cảnh trớ trêu , lòng mình cũng ngổn ngang  quá chứ . 
Ông bà bạn tôi  lạc quan lắm , nói rằng  : lo chi mai mốt cô Út có Quốc tịch Hoa Kỳ , là lo cho tụi nhỏ con cổ qua thôi , an tâm , học cho vững 100 câu hỏi  đề thi Quốc tịch , đi  làm qua loa may vá gì đó , 5 năm mau lắm tới bây giờ thôi  mà . 
Quả là mau thật , vì nôn nóng quá , vả lại bà Út cũng nhớ con , nhớ cháu , nên với thẻ xanh và giấy  re entry  permit  cho  mỗi 2 năm , bà Út đã về thăm con cháu 2 lần . 
Cũng vì lòng dạ cứ phân tung phân tán , bà một nơi , cháu một nẻo  , con một đằng , mẹ một ngả , nên bả chẳng học hành gì được , kết quả là sau 5 năm , có thể  lấy được mảnh  chứng chỉ  citizen  , thì  bà phải chịu cảnh. 12 năm mới xong phần thứ nhứt  của hành trình lo bảo lãnh cho các con bà .
Phần sau quan trọng hơn , là thủ tục lập hồ sơ bảo lãnh  cho bầy con cháu đó , xem nào, mấy chục  "  nhân khẩu " . Chu choa  nặng gánh  quá  .
Bà Út cảm thấy con đường trước mặt xa thăm thẳm ...
Làm sao  mà một " bà già  "  chỉ có mấy trăm đồng trợ cấp , ai có thể bảo trợ Tài Chánh  trong trường hợp này  nhỉ. ? 
Thế nên , đắn đo , dằng co  ...trong 3 năm cuối cùng ở Mỹ . Đúng  15 năm sau , vào  cuối  năm  2008 , tôi gặp lại bà Út ,  ở nhà ông bà bạn tôi .
Chúng tôi nắm tay nhau , bà cười vẻ hẩm hiu , chỉ mớ hành lý trở về  ...VN trong phòng khách  nhà ông bà bạn tôi  . 
Nhị vị chủ nhà  như lãng đãng  ,  buồn buồn nói  một câu :  " dù sao thì cô Út cũng có dịp ở Hoa Kỳ 15 năm chứ ít đâu . .."


    CAO MỴ NHÂN (HNPD)

Bàn ra tán vào (0)

Comment




  • Input symbols

SAU 15 NĂM - CAO MỴ NHÂN

(HNPD) Do đó bà hiện diện ở Sacto một mình, và tôi ngó bà mà không biết diễn tả thế nào. Sót sa thì không đúng lắm, nhưng nghĩ tới những hoàn cảnh trớ trêu, lòng mình cũng ngổn ngang quá chứ.



SAU 15 NĂM    -    CAO MỴ NHÂN 

Hồi xưa nghe những chuyện mươi ,  mười  lăm năm ...có vẻ lâu lắc lắm , thời gian dài dằng dặc , đường trường xa thăm thẳm  . ..
Thế  mà , khi càng trở về già  , thoắt cái đã vài chục năm , mau như tên lửa. 


Mười lăm năm trước , tôi đến Sacto để ra mắt cuốn thơ Áo Màu Xanh . Tá túc nơi nhà ông bà bạn  quen từ thủa  ...đi học .
Ông ấy có bà em út , tuổi đã gần  sáu chục , vừa từ VN qua Mỹ , cũng theo diện HO , nhưng chỉ đi một mình , vì ông chồng bà ấy  mất trong tù cải tạo. Có 6 con  nhưng đều lập gia đình cả rồi .
Khi đi nộp hồ sơ , sở Nội vụ nhận tuốt Bộ hồ sơ dày cộp , kể cả các con trai gái dâu rể , các cháu  nội ngoại  vv... 
Cảm thấy hạnh phúc quá , vì mấy ai và mấy khi được đi cả nhà thế đâu . Nhất là sở nội vụ đã cho toàn Bộ gia đình  làm giấy thông hành , tức là hộ chiếu sau này . Ngày tháng trôi qua , hồ sơ nhà bà Út  cũng được cứu xét . Giấy mời của sở Ngoại  vụ, đã gởi tới gia đình . Mọi người trong nhà hân hoan chờ ngày Mỹ Kêu phỏng vấn . 
Tôi chỉ kể tắt cho nhanh nhanh , chứ giai đoạn nghĩ tới đi Mỹ , ai trong nhà cũng nôn nao lắm , thậm chí còn được bạn bè rủ đi chơi cho biết những danh lam thắng cảnh của  quê hương , kẻo rồi  mai mốt  khó có dịp trở về , vì còn ai nữa đâu mà về . 
Chưa kể còn tốn mớ tiền  may sắm quần áo mới hết lượt , từ mẹ tới con , từ bà tới cháu , mua chút trang sức ngọc ngà  ,  bóp giày cho đúng thời trang . ..
Chưa kể màn chuẩn bị ở xứ người là học tiếng Mỹ , học các thứ nghề phòng xa phải kiếm tiền  ngay . Như con trai thì thợ  vàng , lái xe ..., con gái thì học làm đủ các thứ bánh , mứt ...
Thế rồi thì cái ngày trọng đại cũng đến , ấy là cả nhà kéo nhau ra mấy chiếc taxi  , thẳng đường  tới sở ngoại vụ  thành Hồ năm ấy . 
Một gian nhà thật rộng trống vách , để có không khí thở , dù  trên  trần nhà  có khoảng  20 cái quạt  3 cánh kiểu Mỹ  quay tít vù  , mà mấy trăm người ngồi cứ ngột ngạt , con nít khóc như ri  , các cụ già thì ho sù sụ ...
Tất cả đều đang ngồi chờ các phòng trong Văn phòng Mỹ kêu vô . 
Rồi thiên hạ  cũng ra vô lần lượt  . 
Sau đó  , thì người ta bắt đầu ra về cũng lần lượt . 
Cho tới cạn chiều  gia đình bà Út mới được kêu , là  bình thường thôi, không phải phe đảng hay bị trù ẻo gì . 
Cả nhà bước vào , nửa mừng nửa lo , là vì họ sợ bị hỏi mà trả lời sai , hay không vừa ý ...Mỹ . 
Khổ thế đấy , mình cần Mỹ , chứ Mỹ có cần gì mình đâu . 
Bà Út là đầu đàn hay chủ hồ sơ thì OK rồi  , chồng cấp  tá  chết trong tù cải tạo . Vợ con được Mỹ nhân đạo bốc đi ,có gì sái luật đâu . 
Vậy mà ...tên Mỹ hỏi từng thành phần trong nhà , từ trai gái dâu rể  , giấy tờ xem thật kỹ ,  tới Mỹ còn đưa tay bắt mấy bàn tay con  nít xinh xắn của mấy cháu bé quờ quờ  chìa ra . ..
Cuối cùng thông dịch cho biết là Mỹ  chỉ chấp  thuận cho bà Út đi thôi , các con trai gái  cùng bầy cháu của bà đã có gia đình , phải ở lại hết . 
Mỹ ...nhân đạo còn nói bà cứ đi Mỹ trước đi , vô Quốc tịch Mỹ , rồi bảo lãnh cho những gia đình các con bà sau. 
Bà Út sững vững , nhờ thông dịch chuyển lời thỉnh cầu của bà  : mong được Mỹ giúp cho như vầy  , bà đi đơn chiếc quá , xin cho một nửa số con cháu đi trước .
Mỹ lắc đầu nói luật lệ vậy  .
Bà hỏi sao mấy  " Ô  "một , hai ..,đi trước mang được cả nhà đi , thậm chí bạn hứa hôn của con trai , gái trong nhà cũng được đi , có khi  người dưng cùng  " hộ khẩu " cũng được đi luôn . 
Mỹ trả lời luật đã đổi. Không làm khác được , sorry . 
Do đó bà hiện diện ở Sacto một mình , và tôi ngó bà mà không biết diễn tả thế nào . Sót sa thì không đúng lắm , nhưng nghĩ tới những hoàn cảnh trớ trêu , lòng mình cũng ngổn ngang  quá chứ . 
Ông bà bạn tôi  lạc quan lắm , nói rằng  : lo chi mai mốt cô Út có Quốc tịch Hoa Kỳ , là lo cho tụi nhỏ con cổ qua thôi , an tâm , học cho vững 100 câu hỏi  đề thi Quốc tịch , đi  làm qua loa may vá gì đó , 5 năm mau lắm tới bây giờ thôi  mà . 
Quả là mau thật , vì nôn nóng quá , vả lại bà Út cũng nhớ con , nhớ cháu , nên với thẻ xanh và giấy  re entry  permit  cho  mỗi 2 năm , bà Út đã về thăm con cháu 2 lần . 
Cũng vì lòng dạ cứ phân tung phân tán , bà một nơi , cháu một nẻo  , con một đằng , mẹ một ngả , nên bả chẳng học hành gì được , kết quả là sau 5 năm , có thể  lấy được mảnh  chứng chỉ  citizen  , thì  bà phải chịu cảnh. 12 năm mới xong phần thứ nhứt  của hành trình lo bảo lãnh cho các con bà .
Phần sau quan trọng hơn , là thủ tục lập hồ sơ bảo lãnh  cho bầy con cháu đó , xem nào, mấy chục  "  nhân khẩu " . Chu choa  nặng gánh  quá  .
Bà Út cảm thấy con đường trước mặt xa thăm thẳm ...
Làm sao  mà một " bà già  "  chỉ có mấy trăm đồng trợ cấp , ai có thể bảo trợ Tài Chánh  trong trường hợp này  nhỉ. ? 
Thế nên , đắn đo , dằng co  ...trong 3 năm cuối cùng ở Mỹ . Đúng  15 năm sau , vào  cuối  năm  2008 , tôi gặp lại bà Út ,  ở nhà ông bà bạn tôi .
Chúng tôi nắm tay nhau , bà cười vẻ hẩm hiu , chỉ mớ hành lý trở về  ...VN trong phòng khách  nhà ông bà bạn tôi  . 
Nhị vị chủ nhà  như lãng đãng  ,  buồn buồn nói  một câu :  " dù sao thì cô Út cũng có dịp ở Hoa Kỳ 15 năm chứ ít đâu . .."


    CAO MỴ NHÂN (HNPD)

BÀN RA TÁN VÀO

Đề bài :"Tiếng Việt, yêu & ghét" - Lê Hữu ( Trần Văn Giang ghi lại )

'vô hình trung' là nghĩa gì vậy, sao cứ thích dùng, hình như có nghĩa là 'vô tình'

Xem Thêm

Đề bài :TIN CHIẾN SỰ MỚI NHẤT[ CẬP NHẬT NGÀY 20 -5 - 2022 ]

Suu cao,thue nang,nhu yeu pham tang gia.Kinh te eo seo...Vay ma dang Lua van lay tien cua dan tro giup linh tinh.Mo cua bien gioi.Ung ho toi ac truc tiep khi sua luat cho phep trom cuop o muc do <1.000 dollars thi vo toi....Neu vao thoi diem Trump,bon Lua da ho hoan nhu the nao ??? Nhung nguoi bau ban vi chut tu loi ,nghi gi ve dat nuoc ??? Phai chang day khong phai la dat nuoc minh ??? bat qua,lai tro ve que huong cu...Neu vay,ban la thang cho chet ! mien ban !

Xem Thêm

Đề bài :Tin Mới Nhất Về Chiến Sư Ucraina [ CẬP NHẬT NGÀY 14-5-2022 ]

Chung nao moi vet nho cua ho nha Dan da duoc tay xoa trang boc,thi Uk moi co hy vong...ngung chien.Cung vay,ngay nao ma cac cong ty ,co goc gac tu cac dang bac nu luu-anh hao cua khoi tu do va ong chief police va dang Lua thi moi giai xong phuong trinh tau cong !

Xem Thêm

Đề bài :Người Việt Nam Nghĩ Gì? -Từ Đức Minh ( Trần Văn Giang ghi lại )

Nhan dinh cua saigonpots ma bac Tran van Giang ghi lai.Doc xong nghe cay dang nao long.Du su that no ranh ranh.Nhung tuoi gia cung co mot hy vong cho du la mong manh va mo ao. hy vong con hon la that vong ?

Xem Thêm

Đề bài :Người Việt Nam Nghĩ Gì? -Từ Đức Minh ( Trần Văn Giang ghi lại )

Nhan dinh cua saigonpots ma bac Tran van Giang ghi lai.Doc xong nghe cay dang nao long.Du su that no ranh ranh.Nhung tuoi gia cung co mot hy vong cho du la mong manh va mo ao. hy vong con hon la that vong ?

Xem Thêm

Đề bài :Hình cũ - Hà Thượng Thủ

Ngắm lại hình xưa chịu mấy ông Những Linh, Tùng, Duẫn với Mười, Đồng Mặt mày ai lại đi hồ hởi Phấn khởi khi Tàu cướp Biển Đông Phải chăng “quý” mặt đã thành mông Con mắt nay đà có nhưng không Nên mới chổng khu vào hải đảo Gia tài gấm vóc của tổ tông?

Xem Thêm

Đề bài :Nói thật - Hà Thượng Thủ

Loi tuyen bo cua Bo truong han la phai dung ! Vay ra tu truoc toi nay,bang gia- hoc gia- tu nghiep gia...tat ca deu gia. Vay cai gi la that ?chang phai duoi che do CS,tat ca deu la gia tra,.gian doi,lua dao...Tat ca deu da duoc dao tao bang lao toet ngay tu khi con la thieu nhi .

Xem Thêm

Đề bài :Nói thật - Hà Thượng Thủ

Loi tuyen bo cua Bo truong han la phai dung ! Vay ra tu truoc toi nay,bang gia- hoc gia- tu nghiep gia...tat ca deu gia. Vay cai gi la that ?chang phai duoi che do CS,tat ca deu la gia tra,.gian doi,lua dao...Tat ca deu da duoc dao tao bang lao toet ngay tu khi con la thieu nhi .

Xem Thêm

Đề bài :Nói thật - Hà Thượng Thủ

Loi tuyen bo cua Bo truong han la phai dung ! Vay ra tu truoc toi nay,bang gia- hoc gia- tu nghiep gia...tat ca deu gia. Vay cai gi la that ?chang phai duoi che do CS,tat ca deu la gia tra,.gian doi,lua dao...Tat ca deu da duoc dao tao bang lao toet ngay tu khi con la thieu nhi .

Xem Thêm