Mỗi Ngày Một Chuyện

TRONG NẮNG VUI - CAO MỴ NHÂN

Cô MC đó hiện cư ngụ tại thành phố chưa đi tới, đã hình dung ra nó tươi mát thế nào : Lake Forest, nhà cô sát bên con đường ngắn song song bờ hồ.

      

      TRONG NẮNG VUI   -   CAO MỴ NHÂN

 

Chỉ có người tài xế là đàn ông. Bốn phụ nữ trên xe gồm 3 bà và 1 cô. Thực ra nếu nói theo Tây phương, thì 4 nhân vật nữ đều là "ladies" cả rồi. 

Có điều " cô bé " bạn tôi mới năm mấy xuân xanh thôi, tôi chưa bao giờ dám hỏi thăm tuổi tác ai, cô đang nuôi 2 con nhỏ cũng trên 18. Nên " đông phương ta" thấy còn trẻ thì cứ kêu bằng cô cho thân tình . 

Cô bé năm mấy đó tên Vân Thuỷ, tất nhiên là một biệt hiệu trong giới MC đám cưới, sống bằng nghề tay trái này, mà lại ung dung. 

 

Tôi gặp cô trong một tiệc cưới với 600 khách dự ở Paracel Restaurant cuối năm ngoái. Bấy giờ cô đang ngập ngừng câu thơ Huy Cận trong bài " Ngậm Ngùi ":

...Lòng em mở với quạt này

    Trăm con chim mộng về bay đầu giường ...

               ( Huy Cận ) 

Muốn nói làm sao cho hay, văn hoa mà vẫn hiểu được dễ dàng. 

Tôi bảo rằng ngày xưa quê hương ta còn lạc hậu, không có máy lạnh đã đành, mà không có cả quạt máy chạy vù vù để đuổi muỗi, xứ sở nhiệt đới thì muỗi cứ bay mịt mù, khiến cái ông " anh" đó, phải xoè quạt giấy ra quạt nhè nhẹ cho cô "em" đó ngủ lỡ bữa : 

"Nắng chia nửa bãi chiều rồi ",  còn ngủ trưa nỗi gì, nên : 

"  Em ơi, hãy ngủ anh hầu quạt đây " , và quạt mở ra, lòng anh cũng mở như quạt vậy, quạt cho em ủ mộng êm đềm...

Thủa còn tại thế, thi sĩ Hán học cổ điển Đông Hồ đã tự thỉnh và viết bằng bút lông trên nền lụa nơi lòng quạt, tặng quý thi khách trong hội thơ Quỳnh Dao, mà giai nhân của cụ là đại tỷ Mộng Tuyết Thất Tiểu Muội, niên trưởng kỳ thứ 3 Quỳnh Dao thi đàn chúng tôi, mỗi khách dự nhận một chiếc quạt lụa, nhẹ như ...tơ mây. 

 

Qua kính viễn vọng xa xôi, tôi thấy anh đang tủm tỉm cười : "Thế xe chạy tới mô rồi, đang chờ nghe chuyện của 3 bà 1 cô đây " ...

Thì vẫn đang kể nhân vật " cô Vân Thuỷ " đấy chứ. 

Cô MC đó hiện cư ngụ tại thành phố chưa đi tới, đã hình dung ra nó tươi mát thế nào : Lake Forest, nhà cô sát bên con đường ngắn song song bờ hồ. 

Vân Thuỷ có người quen chưa thân lắm, chính là ông bạn tài xế hôm nay, đã chở chúng tôi đi thăm thành phố đẹp hơn,  ở gần đó, là Mission Viejo city, cũng thấy thấp thoáng  mấy gia đình VN đang sinh sống nơi đây. 

Từ nhà tôi, Hawthorne , xe chạy Fwy 405 S, rồi nhập 5 S, hướng San Diego, tới Mission Viejo ấy 1 giờ 15 phút, là không kẹt xe, chứ ông tên Toán tạm gọi tài xế bảo rằng hằng ngày giờ đi làm, có khi ông ta phải ngồi hứng nắng cả tiếng đồng hồ, mà không ra khỏi ba thành phố nữa . 

 

Chúng tôi đã ăn sáng từ ở nhà, nên chỉ định tới cái thành phố văn mình, sang trọng đó chụp hình các cảnh đẹp cho biết, rồi về lại khu chợ VN Westminster thăm thêm bạn bè, ăn trưa ở mấy cái tiệm mà bây giờ không biết ai là bạn, ai là ...người lạ.

Có tiệm tiếp viên " chơi " toàn quần đen áo bà ba, 

Còn cái đám mới "design "  cho có vẻ quốc hồn quốc tuý , lại cũng xài áo với đám "nút thắt " ở giữa, thì nên về bán quán trên " Hữu Nghị quan" cho đẹp lòng " Xích Quỷ " . 

Chúng tôi  chụp khá nhiều hình ở city này, ông tài xế lại cũng là một nhiếp ảnh gia không cần tên tuổi, chẳng cần triển lãm , vì ai bây giờ cũng là " nhiếp ảnh gia ", bởi ai cũng có IPhone, Ipad vv...nhưng tôi có đủ hết, mà không làm được ...

Vẫn bổn cũ soạn lại, là phải nhờ ông tài xế và cô MC Vân Thuỷ chụp mấy kiểu dùm. 

Hai bà bạn của tôi, thì cứ tự tôn lên hàng đại lão " Đồ Long", xem thường vạn sự, tôi chẳng hiểu nhị vị ấy muốn gì, tuy nhị vị ấy đã nói lời phi lộ là thấy tôi nhận lời đi chơi thì đi thôi, chứ chả thấy gì hứng thú ởthế gian này. 

Chu choa, mong quý vị ấy đừng coi mấy dòng này, theo tôi, không tha thiết cõi tạm này, thì cứ về Tây trúc. 

Do đó quý vị không chụp ảnh, bảo là ông bà kia, cũng quanh thủ đô tị nạn Bolsa, đã la toáng bầy con cháu chắt là : " Chụp hình làm quái gì, giữ được bao lâu, cái hình đại nhiếp ảnh gia Phạm Văn Mùi chụp cho ông ấy năm đó, bây giờ cất đâu ..." 

Nghĩa là chẳng ai giữ hình mãi được, trừ phi những người làm lịch sử thôi . 

Hai bà bạn tôi cười hô hố rồi xua tay: " Chụp chiếc xong chưa  mau về kẻo nắng ..." 

Tôi bị " tẽn tò" giữa 4 người đàn bà. Cô Vân Thuỷ đã ngoài tuổi " tri thiên mệnh ", tức năm nay đang U 60, nhưng giữa thời đại này là còn ...quá trẻ đấy. Cô bé ngoài 50 ngó tôi như muốn đánh giá xem " suy nghĩ " tôi thế nào. 

Tôi vừa thích chụp hình như cô MC đó, lại vừa khó tính như 2 bà bạn tôi. Tôi khoát tay: 

Chụp hình thỏa thích đi, cái nào đẹp thì giữ, xấu thì vứt . 

 

Ông Toán bấy giờ mới thêm vào câu chuyện bắt  đầu không vui nữa: 

Thôi xong mọi chuyện chưa, để tôi đưa ra bờ biển gần đây, ngắm biển xanh không thể tưởng tượng được, sóng bạc đầu đến nỗi không nhìn thấy cái chân của nó ...

Nó nào ? 

Là những lớp sóng ấy, nắng như thế này, thì sóng reo phải biết, nhưng thú thiệt tôi, ông tài xế đó, ở đây 40 năm rồi, mà toàn ngó đại dương xong về tắm hồ nhà. 

Một trong hai bà bạn tôi háy ông Toán một cái thật dài : 

Thì từ trại ( tị nạn) ra, là nhà tôi đóng đô ở vùng này, chẳng ai thèm tắm biển làm gì, tắm hồ thôi à . 

Bây giờ cứ nghĩ đến đi biển là chết khiếp luôn, biển trở thành ám ảnh nhà tôi đến nỗi không muốn nhắc tới nữa, vượt biên mà, vượt biên, bây giò thì pha pha một chút rồi . 

 

Chúng tôi đã về khu Phước Lộc Thọ ăn một bữa VN tổng hợp, mỗi người kêu một tô, đĩa gì tuỳ...

Ông Toán tài xế, nguyên là lính thuộc đơn vị anh con bác tôi , đại tá Biệt Động Quân Cao Văn Uỷ xưa, ông ấy thấy tôi ...xơi một tô bánh canh tôm cua nhỏ, hỏi nhẹ:

Chị ăn ít vậy à, sao không ăn món gì nhiều hơn ? 

Ăn thế này vừa với tôi rồi . 

Ngày xưa ông thầy tôi, là đại tá Cao Văn Uỷ, cũng ăn kiểu qua loa vậy đó. 

17 năm tù, xong ông đi Úc vì vợ con bên Úc, rồi qua đây thăm  quý chiến hữu BĐQ, về lại Úc, không lâu sau ông qua đời. 

Chuyến đi chơi trong vòng 6 tiếng đồng hồ có vẻ cũng bổ ích lắm. Trước hết có dịp đi  chung với nhau, chứ thời buổi này bạn cùng vui buồn với iPhone, Ipad  vv...gọn ghẽ, nhẹ nhàng, mau chóng, khá thực tế hơn là người trần mắt thịt, dễ  mất lòng nhau. 

 

Tôi hỏi thăm người tài xế tài tử, vì ông ta ham vui thôi, không phải nghề dạy lái xe, taxi, ông Toán nói ở đâu thì quen đó, thích đó. 

Toán có mặt ở vùng trời này, từ khi mây còn bay lãng đãng mỗi buổi chiều, bấy giờ mới 26 tuổi thôi, lẽ ra đi học, nhưng vì theo tầu chạy vội, nên đi có một mình. 

Vâng, bấy giờ Toán nói, thú thiệt với chị, tôi chẳng nghĩ tôi sẽ ở lại đây đâu, nghĩ rồi cũng về, nhất là toàn bộ gia đình bên đó. 

Mấy năm sau, tôi , là Toán, bị kéo theo cái bổn phận, càng phải quên mình đi, tôi làm việc như con trâu đúng nghĩa, cầy nát mảnh đất tị nạn để có tiền gởi về VN cho đại gia đình tôi sinh sống. Và bây giờ như chị thấy, 10 năm sau tới Mỹ, tôi mới lấy được vợ. 

Vợ tôi, Toán cười hí hửng, là một người làm kế toán quá giỏi , có chân trong hệ thống 5 tiệm Phở  quanh mấy cái khu sang trọng này. Hệ thống Phở không có tên như Quyền, Phép, sông Pha, núi Biếc vv...gì hết, trên bảng hiệu chỉ có một chữ PHỞ thôi . 

Song vì sao lại đắt hàng, mà toàn khách Mỹ  với các dân tộc khác, không nhắm vào người mình, nên cái  " servir" là chính, thú thiệt với chị, phở thì cũng trung bình thôi, nhưng phục vụ y như tiệm Mỹ, Mỹ mới ưa vô mấy tiệm do vợ tôi làm quản lý đó. 

Còn  chú Toán ? 

Tôi bây giờ chẳng cần làm gì, lo quản lý vợ và các tiệm Phở cho vợ đã mệt phờ rồi . Lâu lâu đi chơi một vòng như hôm nay nè . 

 

Làm được như chú, tôi cũng thích làm nữa. Vậy hôm nào, chú cho bọn tôi tới thưởng thức một trong 5 tiệm Phở của nhà chú nhé . 

Tôi xin lỗi quý vị trước, nếu thích ăn Phở thật, tôi xin mời tất cả đến Phở " Hoa soan bên thềm cũ " của ông bà nhạc sĩ Tuấn Khanh, bạn của chị phải không, vừa ngon vừa cảm thấy đời còn phong độ ...

Cô bạn MC Vân Thuỷ của tôi ngó tôi thật lâu, đoạn cô bé thở nhẹ: " Chị à, đôi khi mọi sự chỉ nên đứng  ngoài thôi, bằng chứng là anh Toán đâu muốn chúng ta quang lâm tới mấy tiệm Phở của anh, vì chúng ta không phải là khách ngoại quốc, hay nói một cách khác, là vì chúng ta là người nhà, mất công anh serve..."đấy. 

                   

CAO MỴ NHÂN (HNPD)

Bàn ra tán vào (0)

Comment




  • Input symbols

TRONG NẮNG VUI - CAO MỴ NHÂN

Cô MC đó hiện cư ngụ tại thành phố chưa đi tới, đã hình dung ra nó tươi mát thế nào : Lake Forest, nhà cô sát bên con đường ngắn song song bờ hồ.

      

      TRONG NẮNG VUI   -   CAO MỴ NHÂN

 

Chỉ có người tài xế là đàn ông. Bốn phụ nữ trên xe gồm 3 bà và 1 cô. Thực ra nếu nói theo Tây phương, thì 4 nhân vật nữ đều là "ladies" cả rồi. 

Có điều " cô bé " bạn tôi mới năm mấy xuân xanh thôi, tôi chưa bao giờ dám hỏi thăm tuổi tác ai, cô đang nuôi 2 con nhỏ cũng trên 18. Nên " đông phương ta" thấy còn trẻ thì cứ kêu bằng cô cho thân tình . 

Cô bé năm mấy đó tên Vân Thuỷ, tất nhiên là một biệt hiệu trong giới MC đám cưới, sống bằng nghề tay trái này, mà lại ung dung. 

 

Tôi gặp cô trong một tiệc cưới với 600 khách dự ở Paracel Restaurant cuối năm ngoái. Bấy giờ cô đang ngập ngừng câu thơ Huy Cận trong bài " Ngậm Ngùi ":

...Lòng em mở với quạt này

    Trăm con chim mộng về bay đầu giường ...

               ( Huy Cận ) 

Muốn nói làm sao cho hay, văn hoa mà vẫn hiểu được dễ dàng. 

Tôi bảo rằng ngày xưa quê hương ta còn lạc hậu, không có máy lạnh đã đành, mà không có cả quạt máy chạy vù vù để đuổi muỗi, xứ sở nhiệt đới thì muỗi cứ bay mịt mù, khiến cái ông " anh" đó, phải xoè quạt giấy ra quạt nhè nhẹ cho cô "em" đó ngủ lỡ bữa : 

"Nắng chia nửa bãi chiều rồi ",  còn ngủ trưa nỗi gì, nên : 

"  Em ơi, hãy ngủ anh hầu quạt đây " , và quạt mở ra, lòng anh cũng mở như quạt vậy, quạt cho em ủ mộng êm đềm...

Thủa còn tại thế, thi sĩ Hán học cổ điển Đông Hồ đã tự thỉnh và viết bằng bút lông trên nền lụa nơi lòng quạt, tặng quý thi khách trong hội thơ Quỳnh Dao, mà giai nhân của cụ là đại tỷ Mộng Tuyết Thất Tiểu Muội, niên trưởng kỳ thứ 3 Quỳnh Dao thi đàn chúng tôi, mỗi khách dự nhận một chiếc quạt lụa, nhẹ như ...tơ mây. 

 

Qua kính viễn vọng xa xôi, tôi thấy anh đang tủm tỉm cười : "Thế xe chạy tới mô rồi, đang chờ nghe chuyện của 3 bà 1 cô đây " ...

Thì vẫn đang kể nhân vật " cô Vân Thuỷ " đấy chứ. 

Cô MC đó hiện cư ngụ tại thành phố chưa đi tới, đã hình dung ra nó tươi mát thế nào : Lake Forest, nhà cô sát bên con đường ngắn song song bờ hồ. 

Vân Thuỷ có người quen chưa thân lắm, chính là ông bạn tài xế hôm nay, đã chở chúng tôi đi thăm thành phố đẹp hơn,  ở gần đó, là Mission Viejo city, cũng thấy thấp thoáng  mấy gia đình VN đang sinh sống nơi đây. 

Từ nhà tôi, Hawthorne , xe chạy Fwy 405 S, rồi nhập 5 S, hướng San Diego, tới Mission Viejo ấy 1 giờ 15 phút, là không kẹt xe, chứ ông tên Toán tạm gọi tài xế bảo rằng hằng ngày giờ đi làm, có khi ông ta phải ngồi hứng nắng cả tiếng đồng hồ, mà không ra khỏi ba thành phố nữa . 

 

Chúng tôi đã ăn sáng từ ở nhà, nên chỉ định tới cái thành phố văn mình, sang trọng đó chụp hình các cảnh đẹp cho biết, rồi về lại khu chợ VN Westminster thăm thêm bạn bè, ăn trưa ở mấy cái tiệm mà bây giờ không biết ai là bạn, ai là ...người lạ.

Có tiệm tiếp viên " chơi " toàn quần đen áo bà ba, 

Còn cái đám mới "design "  cho có vẻ quốc hồn quốc tuý , lại cũng xài áo với đám "nút thắt " ở giữa, thì nên về bán quán trên " Hữu Nghị quan" cho đẹp lòng " Xích Quỷ " . 

Chúng tôi  chụp khá nhiều hình ở city này, ông tài xế lại cũng là một nhiếp ảnh gia không cần tên tuổi, chẳng cần triển lãm , vì ai bây giờ cũng là " nhiếp ảnh gia ", bởi ai cũng có IPhone, Ipad vv...nhưng tôi có đủ hết, mà không làm được ...

Vẫn bổn cũ soạn lại, là phải nhờ ông tài xế và cô MC Vân Thuỷ chụp mấy kiểu dùm. 

Hai bà bạn của tôi, thì cứ tự tôn lên hàng đại lão " Đồ Long", xem thường vạn sự, tôi chẳng hiểu nhị vị ấy muốn gì, tuy nhị vị ấy đã nói lời phi lộ là thấy tôi nhận lời đi chơi thì đi thôi, chứ chả thấy gì hứng thú ởthế gian này. 

Chu choa, mong quý vị ấy đừng coi mấy dòng này, theo tôi, không tha thiết cõi tạm này, thì cứ về Tây trúc. 

Do đó quý vị không chụp ảnh, bảo là ông bà kia, cũng quanh thủ đô tị nạn Bolsa, đã la toáng bầy con cháu chắt là : " Chụp hình làm quái gì, giữ được bao lâu, cái hình đại nhiếp ảnh gia Phạm Văn Mùi chụp cho ông ấy năm đó, bây giờ cất đâu ..." 

Nghĩa là chẳng ai giữ hình mãi được, trừ phi những người làm lịch sử thôi . 

Hai bà bạn tôi cười hô hố rồi xua tay: " Chụp chiếc xong chưa  mau về kẻo nắng ..." 

Tôi bị " tẽn tò" giữa 4 người đàn bà. Cô Vân Thuỷ đã ngoài tuổi " tri thiên mệnh ", tức năm nay đang U 60, nhưng giữa thời đại này là còn ...quá trẻ đấy. Cô bé ngoài 50 ngó tôi như muốn đánh giá xem " suy nghĩ " tôi thế nào. 

Tôi vừa thích chụp hình như cô MC đó, lại vừa khó tính như 2 bà bạn tôi. Tôi khoát tay: 

Chụp hình thỏa thích đi, cái nào đẹp thì giữ, xấu thì vứt . 

 

Ông Toán bấy giờ mới thêm vào câu chuyện bắt  đầu không vui nữa: 

Thôi xong mọi chuyện chưa, để tôi đưa ra bờ biển gần đây, ngắm biển xanh không thể tưởng tượng được, sóng bạc đầu đến nỗi không nhìn thấy cái chân của nó ...

Nó nào ? 

Là những lớp sóng ấy, nắng như thế này, thì sóng reo phải biết, nhưng thú thiệt tôi, ông tài xế đó, ở đây 40 năm rồi, mà toàn ngó đại dương xong về tắm hồ nhà. 

Một trong hai bà bạn tôi háy ông Toán một cái thật dài : 

Thì từ trại ( tị nạn) ra, là nhà tôi đóng đô ở vùng này, chẳng ai thèm tắm biển làm gì, tắm hồ thôi à . 

Bây giờ cứ nghĩ đến đi biển là chết khiếp luôn, biển trở thành ám ảnh nhà tôi đến nỗi không muốn nhắc tới nữa, vượt biên mà, vượt biên, bây giò thì pha pha một chút rồi . 

 

Chúng tôi đã về khu Phước Lộc Thọ ăn một bữa VN tổng hợp, mỗi người kêu một tô, đĩa gì tuỳ...

Ông Toán tài xế, nguyên là lính thuộc đơn vị anh con bác tôi , đại tá Biệt Động Quân Cao Văn Uỷ xưa, ông ấy thấy tôi ...xơi một tô bánh canh tôm cua nhỏ, hỏi nhẹ:

Chị ăn ít vậy à, sao không ăn món gì nhiều hơn ? 

Ăn thế này vừa với tôi rồi . 

Ngày xưa ông thầy tôi, là đại tá Cao Văn Uỷ, cũng ăn kiểu qua loa vậy đó. 

17 năm tù, xong ông đi Úc vì vợ con bên Úc, rồi qua đây thăm  quý chiến hữu BĐQ, về lại Úc, không lâu sau ông qua đời. 

Chuyến đi chơi trong vòng 6 tiếng đồng hồ có vẻ cũng bổ ích lắm. Trước hết có dịp đi  chung với nhau, chứ thời buổi này bạn cùng vui buồn với iPhone, Ipad  vv...gọn ghẽ, nhẹ nhàng, mau chóng, khá thực tế hơn là người trần mắt thịt, dễ  mất lòng nhau. 

 

Tôi hỏi thăm người tài xế tài tử, vì ông ta ham vui thôi, không phải nghề dạy lái xe, taxi, ông Toán nói ở đâu thì quen đó, thích đó. 

Toán có mặt ở vùng trời này, từ khi mây còn bay lãng đãng mỗi buổi chiều, bấy giờ mới 26 tuổi thôi, lẽ ra đi học, nhưng vì theo tầu chạy vội, nên đi có một mình. 

Vâng, bấy giờ Toán nói, thú thiệt với chị, tôi chẳng nghĩ tôi sẽ ở lại đây đâu, nghĩ rồi cũng về, nhất là toàn bộ gia đình bên đó. 

Mấy năm sau, tôi , là Toán, bị kéo theo cái bổn phận, càng phải quên mình đi, tôi làm việc như con trâu đúng nghĩa, cầy nát mảnh đất tị nạn để có tiền gởi về VN cho đại gia đình tôi sinh sống. Và bây giờ như chị thấy, 10 năm sau tới Mỹ, tôi mới lấy được vợ. 

Vợ tôi, Toán cười hí hửng, là một người làm kế toán quá giỏi , có chân trong hệ thống 5 tiệm Phở  quanh mấy cái khu sang trọng này. Hệ thống Phở không có tên như Quyền, Phép, sông Pha, núi Biếc vv...gì hết, trên bảng hiệu chỉ có một chữ PHỞ thôi . 

Song vì sao lại đắt hàng, mà toàn khách Mỹ  với các dân tộc khác, không nhắm vào người mình, nên cái  " servir" là chính, thú thiệt với chị, phở thì cũng trung bình thôi, nhưng phục vụ y như tiệm Mỹ, Mỹ mới ưa vô mấy tiệm do vợ tôi làm quản lý đó. 

Còn  chú Toán ? 

Tôi bây giờ chẳng cần làm gì, lo quản lý vợ và các tiệm Phở cho vợ đã mệt phờ rồi . Lâu lâu đi chơi một vòng như hôm nay nè . 

 

Làm được như chú, tôi cũng thích làm nữa. Vậy hôm nào, chú cho bọn tôi tới thưởng thức một trong 5 tiệm Phở của nhà chú nhé . 

Tôi xin lỗi quý vị trước, nếu thích ăn Phở thật, tôi xin mời tất cả đến Phở " Hoa soan bên thềm cũ " của ông bà nhạc sĩ Tuấn Khanh, bạn của chị phải không, vừa ngon vừa cảm thấy đời còn phong độ ...

Cô bạn MC Vân Thuỷ của tôi ngó tôi thật lâu, đoạn cô bé thở nhẹ: " Chị à, đôi khi mọi sự chỉ nên đứng  ngoài thôi, bằng chứng là anh Toán đâu muốn chúng ta quang lâm tới mấy tiệm Phở của anh, vì chúng ta không phải là khách ngoại quốc, hay nói một cách khác, là vì chúng ta là người nhà, mất công anh serve..."đấy. 

                   

CAO MỴ NHÂN (HNPD)

BÀN RA TÁN VÀO

Đề bài :"Tiếng Việt, yêu & ghét" - Lê Hữu ( Trần Văn Giang ghi lại )

'vô hình trung' là nghĩa gì vậy, sao cứ thích dùng, hình như có nghĩa là 'vô tình'

Xem Thêm

Đề bài :TIN CHIẾN SỰ MỚI NHẤT[ CẬP NHẬT NGÀY 20 -5 - 2022 ]

Suu cao,thue nang,nhu yeu pham tang gia.Kinh te eo seo...Vay ma dang Lua van lay tien cua dan tro giup linh tinh.Mo cua bien gioi.Ung ho toi ac truc tiep khi sua luat cho phep trom cuop o muc do <1.000 dollars thi vo toi....Neu vao thoi diem Trump,bon Lua da ho hoan nhu the nao ??? Nhung nguoi bau ban vi chut tu loi ,nghi gi ve dat nuoc ??? Phai chang day khong phai la dat nuoc minh ??? bat qua,lai tro ve que huong cu...Neu vay,ban la thang cho chet ! mien ban !

Xem Thêm

Đề bài :Tin Mới Nhất Về Chiến Sư Ucraina [ CẬP NHẬT NGÀY 14-5-2022 ]

Chung nao moi vet nho cua ho nha Dan da duoc tay xoa trang boc,thi Uk moi co hy vong...ngung chien.Cung vay,ngay nao ma cac cong ty ,co goc gac tu cac dang bac nu luu-anh hao cua khoi tu do va ong chief police va dang Lua thi moi giai xong phuong trinh tau cong !

Xem Thêm

Đề bài :Người Việt Nam Nghĩ Gì? -Từ Đức Minh ( Trần Văn Giang ghi lại )

Nhan dinh cua saigonpots ma bac Tran van Giang ghi lai.Doc xong nghe cay dang nao long.Du su that no ranh ranh.Nhung tuoi gia cung co mot hy vong cho du la mong manh va mo ao. hy vong con hon la that vong ?

Xem Thêm

Đề bài :Người Việt Nam Nghĩ Gì? -Từ Đức Minh ( Trần Văn Giang ghi lại )

Nhan dinh cua saigonpots ma bac Tran van Giang ghi lai.Doc xong nghe cay dang nao long.Du su that no ranh ranh.Nhung tuoi gia cung co mot hy vong cho du la mong manh va mo ao. hy vong con hon la that vong ?

Xem Thêm

Đề bài :Hình cũ - Hà Thượng Thủ

Ngắm lại hình xưa chịu mấy ông Những Linh, Tùng, Duẫn với Mười, Đồng Mặt mày ai lại đi hồ hởi Phấn khởi khi Tàu cướp Biển Đông Phải chăng “quý” mặt đã thành mông Con mắt nay đà có nhưng không Nên mới chổng khu vào hải đảo Gia tài gấm vóc của tổ tông?

Xem Thêm

Đề bài :Nói thật - Hà Thượng Thủ

Loi tuyen bo cua Bo truong han la phai dung ! Vay ra tu truoc toi nay,bang gia- hoc gia- tu nghiep gia...tat ca deu gia. Vay cai gi la that ?chang phai duoi che do CS,tat ca deu la gia tra,.gian doi,lua dao...Tat ca deu da duoc dao tao bang lao toet ngay tu khi con la thieu nhi .

Xem Thêm

Đề bài :Nói thật - Hà Thượng Thủ

Loi tuyen bo cua Bo truong han la phai dung ! Vay ra tu truoc toi nay,bang gia- hoc gia- tu nghiep gia...tat ca deu gia. Vay cai gi la that ?chang phai duoi che do CS,tat ca deu la gia tra,.gian doi,lua dao...Tat ca deu da duoc dao tao bang lao toet ngay tu khi con la thieu nhi .

Xem Thêm

Đề bài :Nói thật - Hà Thượng Thủ

Loi tuyen bo cua Bo truong han la phai dung ! Vay ra tu truoc toi nay,bang gia- hoc gia- tu nghiep gia...tat ca deu gia. Vay cai gi la that ?chang phai duoi che do CS,tat ca deu la gia tra,.gian doi,lua dao...Tat ca deu da duoc dao tao bang lao toet ngay tu khi con la thieu nhi .

Xem Thêm