Lịch Sử, Quân Sử & Huyền Thoại

Tôi đã có một Hà Nội như thế

Ngày xưa tôi đã có một Hà Nội thơ mộng. Hà Nội của tôi luôn mang trong mình một nét đẹp mùa thu với những con đường đầy cây lá. Cho dù là mùa hè tôi chẳng cảm thấy nóng


Ngày xưa tôi đã có một Hà Nội là một trung tâm văn hóa và trí thức của đất nước. Thành phố của tôi là nơi tụ họp của những sinh viên ưu tú nhất của Việt Nam. Là nơi đào tạo những lãnh đạo tương lai. Là nơi sinh ra những nhạc sĩ cổ điển bây giờ tôi vẫn còn nghe. Là nơi sinh viên có thể nói tiếng Việt và Pháp. Hà Nội của tôi là cái nôi của kiến thức.
 
Ngày xưa tôi đã có một Hà Nội thơ mộng. Hà Nội của tôi luôn mang trong mình một nét đẹp mùa thu với những con đường đầy cây lá. Cho dù là mùa hè tôi chẳng cảm thấy nóng. Dù là mùa đông tôi không cảm thấy lạnh. Dù đông người nhưng tôi chưa bao giờ cảm thấy ngột ngạt.
 
Ngày xưa tôi đã có một Hà Nội tử tế. Người Hà Nội rất hiền và thích cười. Bạn có thể thấy nụ cười Hà Nội ở khắp mọi nơi, từ nhà hàng cho đến xe điện. Hà Nội của tôi nổi tiếng là nơi du khách đi không muốn về vì nơi đây luôn có gì đó níu chân họ lại. Có lẽ là những quán ăn, có thể là những bờ hồ hay là sự thân thiện của người dân Thủ Đô.
 
Ngày xưa tôi đã có một Hà Nội thanh lịch. Bạn chưa nghe tới câu “Chẳng thơm cũng thể hoa nhài, dẫu không thanh lịch cũng người Tràng An” sao? Người Hà Nội đi nhẹ nói khẽ. Tôi ít khi nào thấy họ giận dữ cả. Cho dù họ không thích bạn thì bạn sẽ khó lòng mà biết, vì họ luôn cười. Cho dù họ chửi bạn thì bạn sẽ nghĩ là họ khen bạn.
 
Ngày xưa tôi đã có một Hà Nội nhân văn. Đó là nơi tụ họp và sinh ra những nhà văn nhà thơ. Tôi còn nhớ mãi câu của Nguyễn Bính “Hà Nội ba mươi sáu phố phường, Lòng chàng có để một tơ vương.” Không chỉ thơ tình thôi, Hà Nội của tôi đã đem lại cảm hứng cho bao tác phẩm văn học còn tồn tại cho đến bây giờ. Vài cuốn còn được dạy trong chương trình bậc phổ thông.
 
Ngày xưa tôi đã có một Hà Nội đáng yêu. Như một cô gái Hà Nội, cô ta luôn bí ẩn. Như một ly cà phê cạnh bờ Hồ, cô ta luôn mang vị ngọt trong vị đắng. Hay như một buổi chiều gió nhẹ khiến lá cây bên đường rụng, cô ta như một bàn tay lôi kéo tôi bằng nét đẹp thiên nhiên của mình. Ngày xưa tôi đã có một Hà Nội khiến tôi tự hào và luôn muốn trở về mỗi khi đi xa.
 
Nhưng bây giờ tôi buồn. Buồn vì đó là Hà Nội của ngày xưa. Hà Nội bây giờ của tôi vẫn còn nét đẹp đó nhưng nó đã mất đi cái hồn của mình. Hà Nội của tôi có còn tử tế, có còn nhân văn, có còn thơ mộng, có còn thanh lịch hay có còn đáng yêu như ngày xưa? Tôi chẳng bao giờ biết chừng nào Hà Nội ngày xưa của tôi sẽ quay trở lại. Tôi cảm thấy bực bội khi các bạn miền Nam ra Hà Nội rồi viết những bài châm biếm chê bai, nhất là anh bạn thân đáng yêu đẹp trai tên Ku Búa của tôi. Đọc xong tôi chỉ biết im lặng. Tôi chẳng biết làm gì để Hà Nội của tôi quay trở lại. Chỉ biết hoài niệm, chỉ biết đọc lại truyện xưa, chỉ biết xem lại những tấm ảnh cổ. Để biết rằng, ngày xưa tôi đã có một Hà Nội như thế.
 
PS: Chào bạn. Đọc thì chắc bạn có thể đoán là người viết không phải là người Hà Nội. Tôi là người Sài Gòn, đã đến Hà Nội 3 lần. Tôi không phải là người Hà Nội nhưng đôi lúc bạn cần một người ngoài để nhắc cho bạn nhớ về Hà Nội của bạn. Hà Nội vẫn xinh đẹp và có nhiều di tích lịch sử. Các bạn hãy đến Hà Nội du lịch và khám phá. Đừng để định kiến vùng miền làm u sầu tâm trí bạn. Hà Nội thật đẹp, nhưng Hà Nội xưa đẹp hơn nhiều.
 
Ku Búa @ Cafe Ku Búa

Bàn ra tán vào (0)

Comment




  • Input symbols

Tôi đã có một Hà Nội như thế

Ngày xưa tôi đã có một Hà Nội thơ mộng. Hà Nội của tôi luôn mang trong mình một nét đẹp mùa thu với những con đường đầy cây lá. Cho dù là mùa hè tôi chẳng cảm thấy nóng


Ngày xưa tôi đã có một Hà Nội là một trung tâm văn hóa và trí thức của đất nước. Thành phố của tôi là nơi tụ họp của những sinh viên ưu tú nhất của Việt Nam. Là nơi đào tạo những lãnh đạo tương lai. Là nơi sinh ra những nhạc sĩ cổ điển bây giờ tôi vẫn còn nghe. Là nơi sinh viên có thể nói tiếng Việt và Pháp. Hà Nội của tôi là cái nôi của kiến thức.
 
Ngày xưa tôi đã có một Hà Nội thơ mộng. Hà Nội của tôi luôn mang trong mình một nét đẹp mùa thu với những con đường đầy cây lá. Cho dù là mùa hè tôi chẳng cảm thấy nóng. Dù là mùa đông tôi không cảm thấy lạnh. Dù đông người nhưng tôi chưa bao giờ cảm thấy ngột ngạt.
 
Ngày xưa tôi đã có một Hà Nội tử tế. Người Hà Nội rất hiền và thích cười. Bạn có thể thấy nụ cười Hà Nội ở khắp mọi nơi, từ nhà hàng cho đến xe điện. Hà Nội của tôi nổi tiếng là nơi du khách đi không muốn về vì nơi đây luôn có gì đó níu chân họ lại. Có lẽ là những quán ăn, có thể là những bờ hồ hay là sự thân thiện của người dân Thủ Đô.
 
Ngày xưa tôi đã có một Hà Nội thanh lịch. Bạn chưa nghe tới câu “Chẳng thơm cũng thể hoa nhài, dẫu không thanh lịch cũng người Tràng An” sao? Người Hà Nội đi nhẹ nói khẽ. Tôi ít khi nào thấy họ giận dữ cả. Cho dù họ không thích bạn thì bạn sẽ khó lòng mà biết, vì họ luôn cười. Cho dù họ chửi bạn thì bạn sẽ nghĩ là họ khen bạn.
 
Ngày xưa tôi đã có một Hà Nội nhân văn. Đó là nơi tụ họp và sinh ra những nhà văn nhà thơ. Tôi còn nhớ mãi câu của Nguyễn Bính “Hà Nội ba mươi sáu phố phường, Lòng chàng có để một tơ vương.” Không chỉ thơ tình thôi, Hà Nội của tôi đã đem lại cảm hứng cho bao tác phẩm văn học còn tồn tại cho đến bây giờ. Vài cuốn còn được dạy trong chương trình bậc phổ thông.
 
Ngày xưa tôi đã có một Hà Nội đáng yêu. Như một cô gái Hà Nội, cô ta luôn bí ẩn. Như một ly cà phê cạnh bờ Hồ, cô ta luôn mang vị ngọt trong vị đắng. Hay như một buổi chiều gió nhẹ khiến lá cây bên đường rụng, cô ta như một bàn tay lôi kéo tôi bằng nét đẹp thiên nhiên của mình. Ngày xưa tôi đã có một Hà Nội khiến tôi tự hào và luôn muốn trở về mỗi khi đi xa.
 
Nhưng bây giờ tôi buồn. Buồn vì đó là Hà Nội của ngày xưa. Hà Nội bây giờ của tôi vẫn còn nét đẹp đó nhưng nó đã mất đi cái hồn của mình. Hà Nội của tôi có còn tử tế, có còn nhân văn, có còn thơ mộng, có còn thanh lịch hay có còn đáng yêu như ngày xưa? Tôi chẳng bao giờ biết chừng nào Hà Nội ngày xưa của tôi sẽ quay trở lại. Tôi cảm thấy bực bội khi các bạn miền Nam ra Hà Nội rồi viết những bài châm biếm chê bai, nhất là anh bạn thân đáng yêu đẹp trai tên Ku Búa của tôi. Đọc xong tôi chỉ biết im lặng. Tôi chẳng biết làm gì để Hà Nội của tôi quay trở lại. Chỉ biết hoài niệm, chỉ biết đọc lại truyện xưa, chỉ biết xem lại những tấm ảnh cổ. Để biết rằng, ngày xưa tôi đã có một Hà Nội như thế.
 
PS: Chào bạn. Đọc thì chắc bạn có thể đoán là người viết không phải là người Hà Nội. Tôi là người Sài Gòn, đã đến Hà Nội 3 lần. Tôi không phải là người Hà Nội nhưng đôi lúc bạn cần một người ngoài để nhắc cho bạn nhớ về Hà Nội của bạn. Hà Nội vẫn xinh đẹp và có nhiều di tích lịch sử. Các bạn hãy đến Hà Nội du lịch và khám phá. Đừng để định kiến vùng miền làm u sầu tâm trí bạn. Hà Nội thật đẹp, nhưng Hà Nội xưa đẹp hơn nhiều.
 
Ku Búa @ Cafe Ku Búa

BÀN RA TÁN VÀO

Đề bài :"Tiếng Việt, yêu & ghét" - Lê Hữu ( Trần Văn Giang ghi lại )

'vô hình trung' là nghĩa gì vậy, sao cứ thích dùng, hình như có nghĩa là 'vô tình'

Xem Thêm

Đề bài :TIN CHIẾN SỰ MỚI NHẤT[ CẬP NHẬT NGÀY 20 -5 - 2022 ]

Suu cao,thue nang,nhu yeu pham tang gia.Kinh te eo seo...Vay ma dang Lua van lay tien cua dan tro giup linh tinh.Mo cua bien gioi.Ung ho toi ac truc tiep khi sua luat cho phep trom cuop o muc do <1.000 dollars thi vo toi....Neu vao thoi diem Trump,bon Lua da ho hoan nhu the nao ??? Nhung nguoi bau ban vi chut tu loi ,nghi gi ve dat nuoc ??? Phai chang day khong phai la dat nuoc minh ??? bat qua,lai tro ve que huong cu...Neu vay,ban la thang cho chet ! mien ban !

Xem Thêm

Đề bài :Tin Mới Nhất Về Chiến Sư Ucraina [ CẬP NHẬT NGÀY 14-5-2022 ]

Chung nao moi vet nho cua ho nha Dan da duoc tay xoa trang boc,thi Uk moi co hy vong...ngung chien.Cung vay,ngay nao ma cac cong ty ,co goc gac tu cac dang bac nu luu-anh hao cua khoi tu do va ong chief police va dang Lua thi moi giai xong phuong trinh tau cong !

Xem Thêm

Đề bài :Người Việt Nam Nghĩ Gì? -Từ Đức Minh ( Trần Văn Giang ghi lại )

Nhan dinh cua saigonpots ma bac Tran van Giang ghi lai.Doc xong nghe cay dang nao long.Du su that no ranh ranh.Nhung tuoi gia cung co mot hy vong cho du la mong manh va mo ao. hy vong con hon la that vong ?

Xem Thêm

Đề bài :Người Việt Nam Nghĩ Gì? -Từ Đức Minh ( Trần Văn Giang ghi lại )

Nhan dinh cua saigonpots ma bac Tran van Giang ghi lai.Doc xong nghe cay dang nao long.Du su that no ranh ranh.Nhung tuoi gia cung co mot hy vong cho du la mong manh va mo ao. hy vong con hon la that vong ?

Xem Thêm

Đề bài :Hình cũ - Hà Thượng Thủ

Ngắm lại hình xưa chịu mấy ông Những Linh, Tùng, Duẫn với Mười, Đồng Mặt mày ai lại đi hồ hởi Phấn khởi khi Tàu cướp Biển Đông Phải chăng “quý” mặt đã thành mông Con mắt nay đà có nhưng không Nên mới chổng khu vào hải đảo Gia tài gấm vóc của tổ tông?

Xem Thêm

Đề bài :Nói thật - Hà Thượng Thủ

Loi tuyen bo cua Bo truong han la phai dung ! Vay ra tu truoc toi nay,bang gia- hoc gia- tu nghiep gia...tat ca deu gia. Vay cai gi la that ?chang phai duoi che do CS,tat ca deu la gia tra,.gian doi,lua dao...Tat ca deu da duoc dao tao bang lao toet ngay tu khi con la thieu nhi .

Xem Thêm

Đề bài :Nói thật - Hà Thượng Thủ

Loi tuyen bo cua Bo truong han la phai dung ! Vay ra tu truoc toi nay,bang gia- hoc gia- tu nghiep gia...tat ca deu gia. Vay cai gi la that ?chang phai duoi che do CS,tat ca deu la gia tra,.gian doi,lua dao...Tat ca deu da duoc dao tao bang lao toet ngay tu khi con la thieu nhi .

Xem Thêm

Đề bài :Nói thật - Hà Thượng Thủ

Loi tuyen bo cua Bo truong han la phai dung ! Vay ra tu truoc toi nay,bang gia- hoc gia- tu nghiep gia...tat ca deu gia. Vay cai gi la that ?chang phai duoi che do CS,tat ca deu la gia tra,.gian doi,lua dao...Tat ca deu da duoc dao tao bang lao toet ngay tu khi con la thieu nhi .

Xem Thêm