Cà Kê Dê Ngỗng
Hãy chọc cho Trung Quốc tức!
Mục tiêu chính của nước Mỹ và đồng minh hiện giờ có 3 quốc gia quan trọng: Nga, Iran và Trung Quốc. Việc bao vây Iran, Nga họ đã làm thành công với các căn cứ quân sự
Mục tiêu chính của nước Mỹ và đồng minh hiện giờ có 3 quốc gia quan
trọng: Nga, Iran và Trung Quốc. Việc bao vây Iran, Nga họ đã làm thành
công với các căn cứ quân sự giáp biên giới hai quốc gia đó và các nước
láng giềng đỏ lửa vì chiến sự. Trung Quốc, với Mỹ vừa là đối tác vừa là
đối đầu. Đối tác khi Mỹ chỉ muốn hơn 1 tỷ dân TQ chỉ là những kẻ làm
thuê cho họ, đối đầu khi nguy cơ TQ chiếm mất ngôi bá chủ khiến cho nền
kinh tế của Mỹ ngày càng lâm vào khủng hoảng.
Trong 10 năm qua, nền kinh tế của Mỹ gần như không còn sản xuất, thâm
hụt thương mại thường xuyên ở mốc tới -800 tỷ USD (Sở thống kê liên bang
Đức), thấp nhất -550 tỷ vào năm 2009, thời điểm khủng hoảng tài chính.
Không bán được hàng, thị trường bị cướp, nước Mỹ cần có giải pháp kiềm
chế Trung Quốc và một trong những cách mà họ làm là kích động chiến
tranh, tiếp cận vùng biên của Trung Quốc khiến cho TQ mất ăn mất ngủ, sẽ
phải tăng cường khả năng quân sự, đổ tiền vào chạy đua vũ trang khiến
cho nền kinh tế TQ kiệt quệ.
Phía bắc Mỹ đã tiếp cận thành công khi kéo Mông Cổ làm đồng minh, phía
đông là Nhật và Nam Triều Tiên và phía tây nam là một nước Pakistan đồng
minh của Mỹ nát như tương. Kế tiếp ở khu vực phía nam là Myanmar, Lào,
Việt Nam trong đó quan trọng nhất là Việt Nam vì trong 3 quốc gia này,
Việt Nam có nhiều mối tương đồng với Trung Quốc nhất, từ cấu trúc dân
số, với lịch sử văn hóa.
Như vậy mục tiêu chính của Mỹ hiện giờ có thể thấy nằm ở hai quốc gia:
Nam Triều Tiên và Việt Nam. Nếu như một bán đảo Triều Tiên hòa bình, ổn
định, không có sự đe dọa quân sự nào giữa hai miền, làm sao Mỹ có thể
đưa quân vào? Làm cách nào để Mỹ có thể quang minh chính đại điều thêm
quân và bom hạt nhân tới bán đảo Triều Tiên mà khiến cho TQ cũng khó
phản đối được?
1. Cầm dao chọc vào Bắc Triều Tiên
2. Bắc Triều Tiên phản ứng lại, truyền thông Mỹ và Nam Triều Tiên sẽ làm cho dân Miền Nam Triều Tiên són ra quần.
3. Đưa quân và mang thêm tên lửa mang đầu đạn hạt nhân vào miền nam, dân
chúng thậm chí sợ hãi còn cho rằng việc đó là cần thiết để bảo vệ miền
nam.
Vẫn những bước đi ấy, để tăng cường ở khu vực đông nam châu Á, cụ thể là Philippin và đặc biệt là Việt Nam:
1. Chọc cho Trung Quốc tức
2. Trung Quốc vùng vẫy, quậy phá với các nước khu vực
3. Hoặc chiến sự giữa các nước với TQ sẽ diễn ra, hoặc vì TQ đe dọa sẽ khiến cho Mỹ có thể được mời đưa quân vào đó.
Chung qui là Mỹ vẫn mắt nhìn rau, tay gắp thịt. Miệng nói chống Bắc Triều Tiên, đích vẫn nhằm Trung Quốc.
Bắc Triều Tiên tuổi gì mà có thể làm cho Mỹ lo mất ăn mất ngủ? Hay chẳng
qua là chính sách nắm TQ trong tay, không muốn cho khu vực đông / đông
nam châu Á ổn định và cũng không muốn cho TQ trỗi dậy mà thôi? Thật vậy,
Mỹ chỉ muốn TQ là một kẻ suốt đời làm thuê cho Mỹ!
Trung Quốc sợ nhất là Việt Nam cho phép tên lửa của Mỹ đặt ở Lạng Sơn
nhưng sự thật thì Mỹ cũng thèm nhất là điều đó. Nếu người Việt khôn
ngoan cần sự đối thoại công bằng với TQ trong chủ quyền biển đảo là lúc
sự đối đầu của Mỹ và TQ lên cao và không nên can thiệp. Trong lúc Mỹ
tiếp cận, o ép TQ vào thế đối đầu thì Việt Nam nên đưa ra phương sách
với Trung Quốc, đàm phán về chủ quyền sẽ tỏ ra cho TQ thấy rõ một Việt
Nam yêu chuộng hòa bình, muốn có sự ổn định trong khu vực và sẽ là lúc
phía Trung Quốc phải xuống thang. Một khi vấn đề được tạm giải quyết sẽ
khiến cho phía Mỹ cùng lúc không còn cớ gây hỗn loạn trong khu vực điều
mà dễ làm cho Trung Quốc trở thành chó vào đường cùng và khu vực châu Á
sẽ chìm trong biển lửa chiến tranh.
Khai Phùng
(FB Khai Phùng)
Bàn ra tán vào (0)
Các tin đã đăng
Hãy chọc cho Trung Quốc tức!
Mục tiêu chính của nước Mỹ và đồng minh hiện giờ có 3 quốc gia quan trọng: Nga, Iran và Trung Quốc. Việc bao vây Iran, Nga họ đã làm thành công với các căn cứ quân sự
Mục tiêu chính của nước Mỹ và đồng minh hiện giờ có 3 quốc gia quan
trọng: Nga, Iran và Trung Quốc. Việc bao vây Iran, Nga họ đã làm thành
công với các căn cứ quân sự giáp biên giới hai quốc gia đó và các nước
láng giềng đỏ lửa vì chiến sự. Trung Quốc, với Mỹ vừa là đối tác vừa là
đối đầu. Đối tác khi Mỹ chỉ muốn hơn 1 tỷ dân TQ chỉ là những kẻ làm
thuê cho họ, đối đầu khi nguy cơ TQ chiếm mất ngôi bá chủ khiến cho nền
kinh tế của Mỹ ngày càng lâm vào khủng hoảng.
Trong 10 năm qua, nền kinh tế của Mỹ gần như không còn sản xuất, thâm
hụt thương mại thường xuyên ở mốc tới -800 tỷ USD (Sở thống kê liên bang
Đức), thấp nhất -550 tỷ vào năm 2009, thời điểm khủng hoảng tài chính.
Không bán được hàng, thị trường bị cướp, nước Mỹ cần có giải pháp kiềm
chế Trung Quốc và một trong những cách mà họ làm là kích động chiến
tranh, tiếp cận vùng biên của Trung Quốc khiến cho TQ mất ăn mất ngủ, sẽ
phải tăng cường khả năng quân sự, đổ tiền vào chạy đua vũ trang khiến
cho nền kinh tế TQ kiệt quệ.
Phía bắc Mỹ đã tiếp cận thành công khi kéo Mông Cổ làm đồng minh, phía
đông là Nhật và Nam Triều Tiên và phía tây nam là một nước Pakistan đồng
minh của Mỹ nát như tương. Kế tiếp ở khu vực phía nam là Myanmar, Lào,
Việt Nam trong đó quan trọng nhất là Việt Nam vì trong 3 quốc gia này,
Việt Nam có nhiều mối tương đồng với Trung Quốc nhất, từ cấu trúc dân
số, với lịch sử văn hóa.
Như vậy mục tiêu chính của Mỹ hiện giờ có thể thấy nằm ở hai quốc gia:
Nam Triều Tiên và Việt Nam. Nếu như một bán đảo Triều Tiên hòa bình, ổn
định, không có sự đe dọa quân sự nào giữa hai miền, làm sao Mỹ có thể
đưa quân vào? Làm cách nào để Mỹ có thể quang minh chính đại điều thêm
quân và bom hạt nhân tới bán đảo Triều Tiên mà khiến cho TQ cũng khó
phản đối được?
1. Cầm dao chọc vào Bắc Triều Tiên
2. Bắc Triều Tiên phản ứng lại, truyền thông Mỹ và Nam Triều Tiên sẽ làm cho dân Miền Nam Triều Tiên són ra quần.
3. Đưa quân và mang thêm tên lửa mang đầu đạn hạt nhân vào miền nam, dân
chúng thậm chí sợ hãi còn cho rằng việc đó là cần thiết để bảo vệ miền
nam.
Vẫn những bước đi ấy, để tăng cường ở khu vực đông nam châu Á, cụ thể là Philippin và đặc biệt là Việt Nam:
1. Chọc cho Trung Quốc tức
2. Trung Quốc vùng vẫy, quậy phá với các nước khu vực
3. Hoặc chiến sự giữa các nước với TQ sẽ diễn ra, hoặc vì TQ đe dọa sẽ khiến cho Mỹ có thể được mời đưa quân vào đó.
Chung qui là Mỹ vẫn mắt nhìn rau, tay gắp thịt. Miệng nói chống Bắc Triều Tiên, đích vẫn nhằm Trung Quốc.
Bắc Triều Tiên tuổi gì mà có thể làm cho Mỹ lo mất ăn mất ngủ? Hay chẳng
qua là chính sách nắm TQ trong tay, không muốn cho khu vực đông / đông
nam châu Á ổn định và cũng không muốn cho TQ trỗi dậy mà thôi? Thật vậy,
Mỹ chỉ muốn TQ là một kẻ suốt đời làm thuê cho Mỹ!
Trung Quốc sợ nhất là Việt Nam cho phép tên lửa của Mỹ đặt ở Lạng Sơn
nhưng sự thật thì Mỹ cũng thèm nhất là điều đó. Nếu người Việt khôn
ngoan cần sự đối thoại công bằng với TQ trong chủ quyền biển đảo là lúc
sự đối đầu của Mỹ và TQ lên cao và không nên can thiệp. Trong lúc Mỹ
tiếp cận, o ép TQ vào thế đối đầu thì Việt Nam nên đưa ra phương sách
với Trung Quốc, đàm phán về chủ quyền sẽ tỏ ra cho TQ thấy rõ một Việt
Nam yêu chuộng hòa bình, muốn có sự ổn định trong khu vực và sẽ là lúc
phía Trung Quốc phải xuống thang. Một khi vấn đề được tạm giải quyết sẽ
khiến cho phía Mỹ cùng lúc không còn cớ gây hỗn loạn trong khu vực điều
mà dễ làm cho Trung Quốc trở thành chó vào đường cùng và khu vực châu Á
sẽ chìm trong biển lửa chiến tranh.
Khai Phùng
(FB Khai Phùng)